BÊN DÒNG HƯƠNG GIANG
Bs Nguyễn Thanh Điền
LIỄU THUẬN NƯƠNG
Dòng sông trải mình uốn khúc.
Mang phù cho vườn ruộng xanh tươi.
Dòng Hương …Giang.
Ngàn năm xanh thẳm.
Vẳng nghe, tiếng nhạc lời ca.
Thoáng xa, nhìn ai kiều diễm.
Ngất ngây, trong dạ người ơi!
Chạnh lòng, nhớ nhớ thương thương.
Thiết tha, như gọi lòng ai?
Bên dòng, nước mát xanh trong.
Thoảng nghe, giọng nàng đang ngâm.
Vấn vương, lòng tôi muốn tỏ.
Với em, trộm nhớ thầm thương.
Cố Đô, bấy lâu mơ mộng.
Xa xôi, tận cuối trời Nam.
Nhưng tôi luôn mơ màng.
Đông Trường Sơn bạt ngàn.
Đẹp tình quê, ngại ngùng chi,
Không nói lên vạn lời yêu.
VỌNG CỔ
Câu 1: Sông nước lung linh ánh trăng vàng soi bóng.
Xuồng ai nhẹ trôi trên dòng xanh biếc,
Tha thiết nhạc khoan bởi tiếng hát câu…hò.
Sông nước Hương Giang in bóng con đò.
Bóng ai thướt tha ngã dài trên sông nước,
Có phải cô lái đò vừa cất giọng hò khoan(-)
À ơi!“Đò từ Đông Ba đò qua đập đá,
Đò từ vĩ dạ thẳng ngã ba Sình
Lờ đờ bóng ngã trăng chênh”
Vang giọng tiếng hò lòng tôi xao xuyến(-)
Câu 2: Rừng Đại Ngàn hoang sơ, dãy Trường Sơn hùng vĩ,
Nước biếc, suối reo thơ mộng hữu tình.
Sông Hương-Núi Ngự như bóng với hình.
Núi với Sông là đôi tình nhân từ ngàn năm trước,
Vẫn chung thủy một lòng dù bão tố phong ba(-)
“Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai Nhịp”không xa.
Ai đợi ai mong phượng hồng bên bến nước.
Mùa hè năm nay yêu thương dào dạt,
Khi tôi trở về thăm lại Huế mộng mơ.
LÝ TRĂNG SOI
Ôi! Dòng…sông.
Uốn khúc như lụa hồng.
Mùi thơm nước trôi trên dòng,
Khiến lòng tôi đắm say sông rồi.
Trăng vàng soi, thuyền ai trên sóng,
Hay bóng người thương.
Mà bao năm xa cách nhớ nhung.
Nay trở về thăm Huế mộng Huế mơ.
VỌNG CỔ
Câu 5: Sông Hương ơi! Em có vẻ đẹp mộng mơ, trữ tình, lãng mạn.
Ngày đêm lặng lẽ êm trôi giữa đôi bờ thương nhớ,
Mùi hương của em chảy dài theo dòng nước, qua suối, qua khe,
qua ruộng đồng làng mạc làm cho tôi ngây ngất cả tâm…hồn.
Dòng sông tỏa hương thơm thảo mộc núi rừng.
Con thuyền Huế ngược xuôi vang điệu hò man mác,
Dân ca xứ Huế ngọt ngào trầm lắng suy tư(-)
Núi Ngự Bình kề cận bên dòng sông Hương,
Hòa quyện vào nhau dệt thành thơ với mộng.
Dù Sông có bị bão giông, sóng dữ,
Núi vẫn che chở cho sông vững chắc chốn kinh thành.
Câu 6: VỌNG KIM LANG
Đây bến Vân…Lâu. Vang tiếng ai đang hò,
Nghe thiết tha bổng trầm, giọng nàng ngất ngây lòng tôi,
Hương Giang nước trôi lững lờ, con thuyền êm trôi trên dòng sông…
Trăng vàng ngã dài bên dòng Sông Hương
Dáng cô lái đò, làm xao xuyến tim tôi.
Đêm nay đã say trăng rằm, hay say tình, say thơ ai vừa ngâm.
Tôi nghe đắm say tâm hồn, mơ màng tưởng gặp Hằng Nga.
Ca tiếp VỌNG CỔ
Chiều sông Hương gợi hồn lưu luyến,
Vương vấn lòng ai bởi tiếng hát câu hò.
Sông Hương núi Ngự vẹn tình.
Dòng sông in bóng dáng hình non sông,
Dù cho bão tố dập vùi,
Ngàn năm núi vẫn chung tình cùng sông./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…