CÂU HÁT TÌNH QUÊ
Bs. Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Thành phố chiều nay lắm sắc hoa,
Lòng tôi chợt nhớ, nhớ quê nhà.
U Minh xa cách bao thương nhớ.
Nơi mái nhà xưa mẹ vẫn chờ.
LÝ TƯƠNG PHÙNG
Xa quê, tôi vẫn mong về.
Nay về thăm lại làng quê, cho lòng vơi đi nỗi nhớ.
Bấy lâu mong đợi, về thăm sông nước, miền xa.
Lũy tre, mái đình, dừa xanh nghiêng nghiêng soi bóng.
Nhớ cha mẹ già ngày đêm ngóng đợi chờ con.
Mưa rơi rơi nhiều, nhớ nhung lòng thêm ray rứt.
Gió đưa bên thềm, tiếng ru ngọt ngào đầy vơi.
VỌNG CỔ
Câu 1: Đã lâu rồi con không về thăm mẹ, nỗi nhớ niềm thương cõi lòng tê tái,
Dằn vặt trong con theo năm tháng mong…chờ.
Chữ hiếu, chữ nhân con đâu dám hững hờ.
Công đức mẹ cha lớn hơn trời biển.
Ơn nghĩa sinh thành như sông rộng núi cao(-)
Năm tháng bôn ba con vẫn nhớ cha mẹ già
Đọng mãi trong con bóng hình người thương kính.
Bởi đang còn nhiệm vụ ở miền xa.
Chưa thăm được mẹ cha lúc mưa chiều, nắng sớm(-)
LÝ TÒNG QUÂN
Thương mẹ hiền, tảo tần quanh năm.
Ước mong con lớn khôn ngoan hiền.
Ngày đêm nhọc nhằn ngại gì gió mưa.
Mẹ vẫn chăm lo cho đàn con thơ dại.
Con mình thành nhân mẹ vui mừng biết bao.
Câu 2: Con lớn lên trong vòng tay trìu mến.
Được dưỡng nuôi nên vóc, nên hình.
“Lòng mẹ bao la như biển thái bình’’
Không có bút mực nào nói hết tình thương của mẹ,
Cũng không có thơ văn nào tả hết được tình cha(-)
“Gánh nặng cuộc đời cha che chở cho con
Biển cả mênh mông không đong đầy tình mẹ”
Ôi! Tình cha mẹ thiêng liêng cao cả.
Suốt cuộc đời con đâu dễ nào quên.
LÝ QUA CẦU
Từ lâu, tôi cách xa quê làng.
Nhưng lòng luôn nhớ về quê, nơi ấy dấu yêu.
Dù rằng xa xôi, bao ngày đêm ấp ủ trong lòng.
Niềm thương nỗi nhớ, quê hương đậm đà yêu mến.
Nhớ lắm người ơi! Ngàn năm,
Nhớ công ơn, phụ mẫu sinh thành.
VỌNG CỔ
Câu 5: Nơi thành phố đông vui con nhớ về U Minh Thượng,
Bát ngát rừng xanh, hương tràm bay trong gió,
Gắn bó đời con qua vạn lối, trăm …đường.
Nhớ đường làng xưa ngày hai buổi đến trường.
Nhớ bến sông xưa mỗi chiều tắm mát,
Nhớ mẹ tảo tần dải nắng dầm mưa(-)
Cha mẹ già cực khổ ngày đêm.
Năm tháng gieo neo nuôi con khôn lớn.
Con ra đi vì tương lai sự nghiệp.
Sông núi hai vai cố giữ vuông tròn.
Câu 6: Dù ở nơi nào con vẫn nhớ quê hương.
Nhớ mái trường xưa, nhớ đường làng cũ.
Nhớ hàng dừa xanh, nhớ hương tràm thơm ngát.
Nhớ tiếng ru hời kẽo kẹt võng đưa.
Ầu ơ “ Ví dầu cầu ván đóng đinh.
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi,
Khó đi mẹ dắt con đi.
Con thi trường học, mẹ thi trường đời’’
Lời cha mẹ dạy con xin nhớ mãi
Đẹp tình người, đẹp nghĩa nhân văn.
Giữa thành phố phồn hoa con nhớ về quê mẹ,
Tiếng mẹ muôn đời là câu hát tình quê./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…