GIỌT SẦU XA XỨ
Bs. Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Em theo chồng buông trôi theo số phận.
Cảnh túng nghèo, trả hiếu cho mẹ cha
Bao năm qua em mãi nhớ quê nhà
Chồng không thương còn roi đòn hành hạ.
XẾ XẢNG
Như giông tố, Như trận phong ba.
Nhẫn tâm dùi dập cánh hoa hồng.
Nuốt lệ nghẹn ngào lìa mẹ xa cha.. .
Tình nghĩa gì đâu?
Đầy ải chẳng xót thương, hành hạ như kẻ tội đồ.
Thân xác này rời rã nát tan...
Xé ruột, đứt gan đau đớn dập dồn.
Đoạn trường này ai thấu hiểu cho em?
VỌNG CỔ
Câu 1: Tại ông tơ hay bà nguyệt, se lộn mối duyên nên cả đời ôm hận,
Ngậm đắng nuốt cay dang dỡ mối duyên…đầu.
Bao tháng năm luôn gánh chịu khổ sầu.
Cứ tưởng lấy chồng nước ngoài là cả đời sung sướng.
Ai có ngờ nước mắt chan cơm(-)
Đã mấy năm rồi, thì đau khổ cũng bao năm,
Bởi chồng không thương nên cả đời chịu khổ.
Ở chốn quê người tứ cố vô thân,
Luôn nhớ về quê, nỗi lòng người xa xứ(-).
NÓI DẬM
Ở nơi xứ lạ quê người.
Bao nhiêu cay đắng phủ phàng thân em.
Câu 2: Không nợ, không duyên lẻ nào anh bỏ bê chán ghét,
Hành hạ thân em tan nát tơi bời.
Nếu không thương cứ trả em về.
Em mơ ước trở về ngôi nhà năm cũ,
Với ao cá, liếp cà, ruộng lúa, vườn rau(-)
Cha mẹ ơi! Có thấu hiểu lòng con?
Nơi quê người chịu nhiều cay đắng.
Từng đêm đơn côi con mong về quê mẹ
Vời vợi nỗi đau sầu nơi đất khách xa xôi.
LÝ CHIỀU CHIỀU
Lòng buồn, man mát, tim quặn đau.
Em hoài mong, xót xa, vô vàn thương nhớ,
Xa xôi cha đang mong chờ.
Hay tin con gởi thân nơi xứ người.
Giọt sầu rưng rưng.
Nhớ con buốt đau tim lòng.
VỌNG CỔ
Câu 5: Ngày tháng dần trôi thân xác rã rời, sức mòn, hơi cạn.
Cho tới một ngày kia em trút hơi thở sau …cùng.
Bởi chồng của em quen thói bạo hành.
Không gặp người thân, linh hồn thêm lạnh lẽo.
Cha mẹ gìa nào thấu hiểu lòng con(-)
Cứ tưởng con mình hạnh phúc trên gấm nhung.
Đâu ngờ con gái đã ra người thiên cổ,
Lấy chồng ngoại Quốc rời xa quê hương xứ sở,
Buồn thê lương thân gởi nơi đất lạ quê người.
LÝ CON SÁO
Ôi! Đau thương.
Ngày tháng xa rời quê hương.. .
Buồn nỗi buồn vấn vương.
Quạnh hiu, đơn lẻ, u sầu.
Một bước đi chẳng được quay về.
Kiếp theo chồng mà lòng không mến yêu.
Bao đắng cay trái ngang niềm riêng.
Nghe chuyện người, lòng tôi xót xa.
Chốn vinh sang biết bao điều gian nan.
(Ca tiếp) VỌNG CỔ
“Em như con chim đa đa, chồng gần không lấy;
lại lấy chồng xa… ”thêm buồn.
Ham chi nhung lụa cao sang.
Bỏ nhà, bỏ xứ, xa lìa quê hương.
Sa chân lở bước, tha phương.
Hoa hồng tàn nhụy, phai nhòa mùi hương./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…