CHÚNG MÌNH 3 ĐỨA
Út Bình Điền
Chuyện MÂY-GIÓ và LOÀI CÂY
(Một ngày mùa thu MÂY bay lang thang dạo chơi, thấy hàng cây trên đường vào phố chợ, trên mình cây phủ đầy lá vàng,Từng cơn gió bay qua lá vàng rơi rụng làm cho CÂY nhăn mặt đau đớn, MÂY dịu dàng đến hỏi han an ủi…)
Mây: NGÂM THƠ
Mỗi độ thu sang lá vàng rơi rụng
Lá lìa cành cây gầy guộc khẳng khiu
Mây nhìn cây mà nước mắt rưng rưng
Tội nghiệp quá ôi! Thương cây thật nhiều!
VỌNG CỔ
Mây: Câu 1: Bạn CÂY ơi ! tình cờ MÂY bay ngang qua thấy cả nhà bạn đang gầy còm xác xơ đứng dài trên đường vào phố chợ. Từng cơn gió lất phất bay qua, bạn CÂY rùng mình đau đớn, đang trút bỏ từng chiếc lá xa….cành….….
MÂY thấy thương CÂY bay cũng không đành.
MÂY nhìn CÂY mà ngậm ngùi chua xót, cứ mỗi độ thu về sao CÂY lại xác xơ.(*)
Từng chiếc lá lìa cành thân bạn gầy guộc thẫn thờ lá vàng rơi rụng đầy đường,không ngờ bạn xấu hơn xưa.
Phải chi bạn giữ nguyên chiếc áo lá màu vàng, thì nơi phố thị đông người,ai mà chê bạn trơ xương trụi lá.
Mây: Nói dặm:( 4 nhịp)
Bạn CÂY nè!Tôi thắc mắc tại sao bạn phải trút lá
Bạn để nguyên như vậy thì…thì có sao đâu?
Cây: Câu 2.
Cám ơn bạn MÂY đã quan tâm an ủi, chuyện tôi làm tôi biết,tôi phải vượt lên chính…. mình….
Cho màu xanh vươn lên phủ kín quê mình.
CÂY sẽ đâm chồi nẩy lộc cho tàn lá lớn thêm hơn, cho mọi con đường được phủ bóng mát cây xanh (*)
Mình sẽ che kín đồi hoang phủ xanh đồi trọc, lọc khí trong lành không còn bụi bặm khói xe…
Lần sau MÂY đến đây sẽ thấy cảnh sắc tuyệt vời, khi đó tiết trời chắc… vừa mới chớm xuân…
(trời sắp vào xuân trên đường bay đi dạo,nhìn xuống MÂY thấy cảnh vật đã hoàn toàn thay đổi: màu xanh cây lá bạt ngàn, cây to bóng mát che khắp mọi nơi. Mọi người vui chơi thỏa thích, hít thở không khí trong lành.Trai gái có nơi ngồi tâm sự, trao nhau ước vọng đầu đời)
Mây: NÓI LỐI
Trời vào xuân hoa lá sắc màu rực rỡ
Ngắm cảnh trần gian mây ngỡ thiên đàng
Nhờ bạn cây can đảm dám trút bỏ lá vàng
Đâm chồi nẩy lộc cho ngàn hoa đua nở.
VỌNG CỔ
Mây: Câu 4: Bạn CÂY ơi! Hôm nay tôi bay trở lại đây thấy bạn cành lá đã cao to che phủ cho con đường dài xanh mát mẻ làm cho lòng MÂY tôi đây phấn khởi…vui …mừng….
Việc làm của bạn có ích vô cùng.
Bạn nói đúng, trời xuân nơi nào cũng rực rỡ ngàn hoa.
Thoảng đâu đây hoa thơm ngào ngạt nồng nàn hương xuân (*)
Con đường nào cũng có nhiều cây to bóng mát,
Không khí mát lành mọi người hớn hở cười vui
Bạn CÂY đã can đảm dám trút bỏ lá vàng
Mang lại màu xanh sự sống cho mọi người ..
Cây: Nói dặm:
Thôi bạn MÂY ơi! Bạn đừng có quá khen.
Ngày nào bạn chê tôi trút lá vàng hình hài tôi xấu xí mà!
Gia đình nhà CÂY tôi sống là thế đó
Chỉ biết đem mầm xanh niềm vui đến cho mọi người.
Chứ không giống như ai kia, đồng lõa với GIÓ,
Gây cuồng phong bảo tố giết hại con người ?!!
Cây: Câu 5: Bạn MÂY ơi! biển đang lặng, sóng đang yên, sao bạn nỡ gây cuồng phong giết hai…bao…người.?
Bao vành tang trắng mồ côi trên đời.
Cả xóm đi ra biển không bao giờ trở lại, để "XÓM KHÔNG CHỒNG" buồn bã cô đơn (*)
MÂY và GIÓ gây ra tội ác nào hơn, cảnh màn trời chiếu đất cho bao người đau khổ
CÂY luôn chắt chiu từng mầm xanh sự sống, thì cớ làm sao GIÓ- MÂY huỷ diệt... con người.
Mây: Câu 6:
Thiên nhiên vũ trụ đã giao GIÓ-MÂY làm nhiệm vụ không ngờ gây ra tội ác tày trời.
Hằng năm 2 đứa đi làm gió làm mưa trở về là đến nhà Hằng Nga nhảy múa vui chơi
Từ nay GIÓ-MÂY khắc phục xin chừa, xin trần gian cho cơ hội để đoái công chuộc tội
Chúng tôi sẽ làm cho biển lặng gió ngừng, cho thuyền nhân được đi xa bờ đánh bắt cá tôm.
Luôn luôn làm cho mưa thuận gió hòa, tăng gia sản xuất nhà nông…trúng mùa (*).
Đồng ca: MÂY-CÂY- GIÓ quyết thi đua
Cùng đem hạnh phúc cho vừa lòng dân
Trần gian yên ổn làm ăn
Thưởng khen 3 đứa rành rành trời ban….
15:00 14/02/2014
Tác giả Út Bình Điền khi 13 tuổi đã biết sáng tác thơ văn và có nhiều bài đăng trên báo Tuổi thơ (Sài Gòn) lúc bấy giờ. Đến năm 23 tuổi đã có bài vọng cổ đầu tay “Dấu buồn trên cát”. Những sáng tác của anh chất chứa nhiều nỗi niềm riêng, ca ngợi tình yêu quê hương đất nước, tình thầy cô, bạn bè… Ngoài bút danh Út Bình Điền, nhiều người còn biết đến anh với tên gọi khác như: Út Mót, Hoàng Hải.