TỰ ĐỨC KHÓC BẰNG PHI
Soạn Giả: Viễn Châu
Thơ
Ta biết tìm đâu, biết gởi đâu?
Lời thơ thiên cổ biệt ly sầu
Nàng về chốn ấy xa thăm thẳm
Ta ở nơi nầy hận bể dâu
VỌNG CỔ
1. Bằng Phi! Bằng Phi ơi trăng vỡ mây tan hoa tàn nguyệt khuyết, nàng ra đi biền biệt mấy……phương trời. Một phút từ ly là vĩnh biệt muôn đời, nơi cung lạnh từ đây vắng bóng nhớ nhung nàng thống thiết lệ đầy vơi, một mối tình nặng lắm nàng ơi. Từ đây biết tìm đâu cho thấy một nụ cười, ta lặng nhìn tan tác lá thu rơi, mà ngỡ hồn ai đang lạc loài trước gió.
2. Thôi từ đây hết nợ hết duyên, hết ân hết ái một mình ta hiu quạnh chốn cung hoàng, hương lửa ba sinh như bếp lạnh tro tàn, trả son phấn giả từ bệ khuyết một kiếp xuân thì trắng nợ hồng nhan, mấy giòng thơ viết bằng chữ ly tan, duyên vàng đá cùng nàng sao ngắn ngủi, ôi đập cổ kính ra tìm lấy bóng, xếp tàn y lại để dành hơi.
THƠ
Bằng Phi ơi, Bằng Phi ơi!
Nữa bản tình ca lỡ nhiệp rồi
Giấc bướm chia tay người mỗi nẻo
Đêm trường thánh thót giọt châu rơi.
VỌNG CỔ
4. Hương khói âm u giữa đêm trường nơi cung lạnh, nhớ người xưa qua những áng……thơ sầu. Mấy mảnh hoa tìm khóc hận mối duyên đầu, lời ly biệt qua bút se ngọn thỏ thơ viết đoi dòng ta biết gởi về đâu,
Xạc xào trận gió rung cây
Một con chim nhỏ lạc bầy kêu sương
Ngàn năm hận cũ còn vương
Thì ngàn năm vẫn nhớ thương một người.
5. Tiếng trống sang canh từ lầu tây vọng lại nghe vang vang báo hiệu nửa đêm rồi, cầm bút đưa lên sao khó viết nên lời, nương vách quế bốn bề quạnh quẽ, ý thơ buồn qua ngấn lệ sầu rơi, tiếng vạc về lẻ bạn chơi vơi như những tiếng khóc than từ vạn cổ, dung nhan ấy làm sao trông thấy nữa, ta ngồi đây nức nở gọi tên nàng.
6. Bằng Phi ơi hương hồn nàng ở tận nơi đâu khi thân xác đã vùi sâu ba tấc đất, ta sống đây với nỗi sầu chất ngất giữa đêm trường trằn trọc giấc vhiêm bao, rượu hoàng hoa khi đã nhạt hơi men ta thêm chua xót nỗi niềm ly cách, đêm từng đêm hững hờ ôm gói chiếc lệ rưng rưng tưởng tiếc bạn tâm đầu, rút ruột tằm hạ bút tả nên thơ, lời vĩnh biệt qua lệ mờ thấm áo,
Trăm năm lỗi tiếng tương phùng,
Phím rã tơ chùn lỡ khúc tuyệt tình ca.
Ông tên thật là Huỳnh Trí Bá, sinh ngày 21 tháng 10 năm 1924 tại xã Đôn Châu, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Xuất thân trong gia đình vọng tộc, thân phụ là Hương cả[1], là con thứ sáu trong gia đình, ông còn có tên là Bảy Bá theo thông lệ người miền Nam.
Ông được mệnh danh là vua của các vị vua cải lương, "là người tạo danh cho các nghệ sĩ", bởi qua nhiều sáng tác của ông, nhiều nghệ sĩ khi thể hiện đã được cái ưa thích để đông đảo người xem chú ý hơn, ví dụ như: Mỹ Châu với bài "Hòn vọng phu", Út Trà Ôn với "Tình anh bán chiếu",... Bên cạnh đó, ông cũng sáng tác ra nhiều bài vọng cổ hài hước mà sau này được nhiều gương mặt nổi danh như nghệ sĩ Văn Hường, Hề Sa,...
Ông được Nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú năm 1988 và Nghệ sĩ Nhân dân năm 2012 để tôn vinh những đóng góp và thành tựu nghệ thuật của ông.
Hơn 50 năm sáng tác, ông đã để lại một kho tàng tác phẩm đồ sộ. Trên 50 vở cải lương đã được trình diễn trên các sân khấu đại ban và trên 2000 bản vọng cổ đã được các hãng đĩa, băng thu thanh và phát hành. Toàn bộ tác phẩm đều đã được đăng ký bản quyền[11]. Dưới đây chỉ là một số tác phẩm tiêu biểu: