KHÚC TÌNH XUÂN TRÊN DÒNG SÔNG QUÊ MẸ
Khánh Văn
NGÂM THƠ:
Nam: Em ơi hãy lắng nghe tiếng sóng rì rào, Đêm ngày dòng sông chở phù sa đắp bồi quê mẹ
Nữ: Có phải không anh đó chính là lời tình tự, Giai điệu ngọt ngào từ lòng đất quê hương…
Ca LÝ SÂM THƯƠNG
Nam: Ôi cánh én chao nghiêng trời xanh bừng tia nắng ấm
Em có nghe dư âm mùa xuân rộn rã đâu đây?
Anh sẽ kể em nghe chuyện dòng sông miền quê thơ ấu
Cho dẫu bao năm qua lòng ta nào dễ phôi pha!
Nữ: Lòng bồi hồi xao xuyến
Tìm cho nhau phút giây êm đềm
Mình ngồi kề nhau nghe
Lời quê hương nhắc câu ân tình!
VỌNG CỔ:
1/ Nam: Chiếc xuồng ba lá thân yêu khua mái dầm nhẹ lướt trên sông đưa chúng mình về thăm quê cũ, nơi ngày xưa có người mẹ hiền tần tảo sớm nắng chiều mưa lặn lội tấm… thân cò…
Một dạ sắt son trong bom đạn tơi bời…
Chân đất đầu trần quần xăn tới gối, mẹ đêm ngày thui thủi dưới dòng sông (-)
Chiếc rổ xúc bên mình dáng mẹ lom khom, manh áo rách phơi lưng trần trong nắng.
Nữ: Bắt cá bắt tôm nuôi con đánh giặc, rát bỏng tay gầy vì ô rô cắt đứt (-)
Nam: (dặm)
Bìm bịp kêu nước lớn nhanh chân,
Kẻo dưới hầm con đói mà lòng mẹ đau!
2/ Nữ: Dòng sông quê hương nhắc em nhớ người cha lam lũ, ví thá đồng sâu cháy bỏng vai gầy…
Cuốc đất chai tay không được chén cơm đầy…
Gác bỏ tuổi xuân ba lên đường đánh giặc, canh cánh trong lòng nỗi nhớ làng quê (-)
Nam: Đêm mưa dầm gió lạnh căm căm, ba mình trần lội qua sông kích giặc.
Lòng bỗng chạnh nhớ vợ hiền con dại, mơ ước hòa bình để về lại mái nhà xưa (-)
NGÂM THƠ
Nữ: Có phải anh đã thương dòng sông từ dạo ấy,
Sông nước chung lòng trong máu lửa gian nan.
Nam: Để hôm nay gió chuyển mùa sang,
Ta trở về lắng nghe khúc tình xuân từ dòng sông thức dậy!
VỌNG CỔ
5/ Nữ: Tiếng hát của ai miên man trong gió như chở lời yêu của đôi mình trong đó, hãy nhớ nghe anh từng hạt phù sa một thời rướm máu để hôm nay sông trỗi điệu tình ca dâng hiến … cho đời…
Đẹp lắm anh ơi sông cũng như người…
Ngẩn ngơ trong ngày xuân rộn rã, lòng bàng hoàng với mơ ước kề vai (-)
Nam: Nhìn tàu ghe tấp nập trên sông, tôm cá đầy khoan mà thương chiếc rổ xúc bung vành của mẹ.
Nữ: Điện sáng đường quê nhớ đêm tăm tối, ba qua sông đom đóm lập lòe (-)
Qua ĐOẢN KHÚC LAM GIANG:
Lòng dạt dào anh ơi, như nước sông bến xưa đầy vơi…
Dìu nhau bước trên lối mòn, đưa nhau về cội nguồn yêu dấu
Nam: Lời ngọt ngào yêu thương, câu thủy chung xin dành cho quê hương!
(Qua VỌNG CỔ)
6/ Nữ: Kìa sao anh cứ nhìn em không nói, rồi lại nhìn dòng sông qua ánh mắt cay nồng…
Nam: Em ơi có phải chăng khúc tình xuân sâu lắng, là tiếng thì thầm trong mỗi trái tim. Nhắc nhở chúng ta hãy cùng sông hát tiếp, điệp khúc ân tình cho quê mẹ mãi còn xuân…