EM BÉ VÀ CHIẾC XUỒNG CÂU
Lâm Viên
Lối
Con gà trống nhà ai đậu trên nhánh tràm
Cất tiếng gáy khi bình minh chưa ló dạng
Màn đêm không tĩnh lặng
Bởi tiếng sóng bên vách nhà còn âm ỉ nỗi đau
Thằng bé đã thức dậy...
Phụng Hoàng
...từ lâu. Bởi hơi đêm lạnh buốt.
Nhưng tiếc nuối cuộn mình trong chiếc chăn ẩm ướt
Khi con sóng đánh tràn qua bộ ván chông chênh.
Giấc mơ ngọt ngào dịu êm.
Chưa qua đi trong giấc ngủ chập chờn.
Hình ảnh tươi vui vẫn còn đây đó.
Những buổi trưa hè, vi vút diều căng gió bay cao.
Vọng cổ
1/ Ghe lớn chạy tuốt ngoài vàm sông cái mà con sóng lan xa đánh qua bộ ván kê xiêu vẹo, con diều nhỏ trong giấc mơ tuyệt diệu đã đứt nhợ bay xa để thằng nhỏ tỉnh giấc ngẩn ngơ nhìn con sóng... vô tình. Nó im lặng hồi lâu nhìn nước nổi quanh mình. Rồi thờ ơ xem chừng như quen thuộc, với căn nhà ngập nước từ lâu. Nhìn cái lu gạo nổi bập bềnh như một chiếc phao, nó tặc lưỡi rồi thở dài hệt như người lớn. Khoác vội cái áo khô cứng phèn làm da nó rát đau, quơ mái dầm nó bước lên chiếc xuồng câu uể oải.
Lý con sáo
Xuồng chòng chành nương theo con sóng
Mải miết đi lẻ loi, lẻ loi làm sao.
Đâu còn nhận ra đồng bưng hay kinh xáng.
Nên nó cứ đi, cứ đi thật xa
(Tiếp câu 2)
Đồng này lúa đã từng xanh
Giờ đây đồng đã trở thành bãi sâu
Đồng gần càng nhớ thêm đau
Thôi thì đến những đồng sâu xa người. Chèo chống mỏi tay thì cậm lại được rồi. Nắng đã chói chang trên mái đầu hoe hoe tóc đỏ, nó mới nhớ mình hai bữa chưa ăn. Đôi vai gầy chợt ê ẩm tự trong xương, nó chậm chạp thả hai manh lưới rách vá quàng vá vội. Ngày hôm qua cũng thả câu giăng lưới, nhưng trên đường về xuồng vẫn trống không.
(ca tiếp Lý con sáo)
Tội nghiệp đàn em nhỏ chờ mong.
Mừng mừng tủi tủi đón anh.
Như từ lâu đã cách xa.
Rồi thất vọng khóc hờn.
Khi dạ đói ruột cào.
(ca tiếp câu 4)
Nước mắt nó ứa ra trên đôi gò má, khi nhìn con út gầy còm da nức nẻ xanh xao. Nó nói mà nức nở nghẹn ngào, hứa với em nó sẽ ráng đi thật xa kiếm mớ cá về đổi gạo. Con út khóc hoài, dỗi hờn vì anh nói xạo, rồi thiếp đi từ lúc nào trong câu vọng cổ anh ru. Câu hát buồn hiu hắt như gió mùa thu, như con nước kéo về đây mang đầy vị đắng. Bì bõm sóng xô vào bốn vách, nó cũng ngủ quên trong tiếng mẹ gọi mơ màng.
(ca tiếp Lý con sáo)
Sớm mai này mẹ ra ngoài xã
Nghe nói đoàn cứu trợ về đây
Giúp bà con mình trong cơn khốn khó
Con sớm về mẹ để phần cơm
(Ca tiếp vọng cổ câu 6)
Thằng nhỏ lắc lư trên chiếc xuồng câu nhỏ, với tay hái chùm bông điên điển mờ ảo đảo chao. Gió gào lồng lộng trên cao, nắng soi khắp cả đồng sâu kiếm tìm.
Nhưng giữa biển nước bao la biết tìm đâu thằng bé gầy gò với mái đầu hoe đỏ. Con đò nhỏ nhấp nhô trong sóng gió, hai manh lưới nghẹn ngào ôm chùm điên điển xác xơ.