TÂM SỰ VỚI QUÊ HƯƠNG
Đặng Ái Việt
Lối:
Mùi phấn trằng bảng đen lòng anh còn ghi nhớ
Lưu bút ngày xanh nét chữ chưa phai
Mười mấy năm nhớ lại một ngày
Ngày cô nữ sinh lên xe hoa về xứ lạ.
VỌNG CỔ
1/ Em ơi chữ sum họp mình hẹn nhau sẽ kết bằng muôn hoa trên tầng cao lầu mộng, nhưng rồi con sông nhỏ đang bình yên bỗng ai làm nổi sóng cho lỡ bến cây đa làm lạc lõng một con … đò. Tiếng pháo vu quy chứng nhận ngày hạnh phúc mà nghe như tiếng súng trận hãi hùng, chữ chung tình còn đâu trong thời ly loạn khi khói súng quân thù làm tản mạn chữ tình chung. Nỗi buồn vui được ủ kín trong tim khi sông Vàm cỏ bóng giặc về khuấy động, xin ai đừng đào hố sâu vất quá khứ lên nhiều bởi lối cũ vườn xưa đã lao mình theo dĩ vãng.
2/ Ầu ơ, cây bần che con đom đóm đậu sáng ngời lỡ duyên tại bậu chớ trách trời sao nên, câu hát người xưa đã khiến thành định luật anh có trách ai đâu mà cũng chẳng trách riêng mình. Ôm hai tiếng quê hương cho lòng ấm lại khi bước chân dẫm nát bụi đô thành. Rồi anh xuống đường để dấn thân nhập cuộc khói cay làm hoen ố trang giấy trắng tinh, giờ đây những buổi chiều buồn anh nhớ tuổi thư sinh bởi một vết mực đen cũng biến thành kỷ niệm nhớ quá khứ đi qua làm sao anh tìm kiếm còn rón rén bước về khi thành phố vào đêm.
LỐI
Bài thơ cũ nhắc về ngày xưa cũ
Sao nghe lòng nhớ lại thuở ngày xanh
Chỉ biết đọc rồi yêu rồi kể chuyện quê mình
Nghe câu hát đồng quê thêm chạnh lòng xứ sở.
VỌNG CỔ
5/ Kỷ niệm năm xưa với dòng sông bến hẹn thầm lặng quyện chặt vào nhau thành chuyến xe hoa đưa ai rời khỏi đất quê … nhà. Sông Vàm cỏ từng chảy chung dòng nước sau rẽ làm đôi xuôi ngược đôi dòng. Ai có ngờ đâu tuổi ước mơ em cũng thành mơ ước, những tưởng quê chồng là đất Tầm Vu, rồi dù mai đây có phiêu bạt ly hương em hãy dạy con trở về thăm quê nội mảnh đất này đã trải qua thời xa xưa cằn cỗi bởi lắm thương đau nên đất hóa anh hùng.
6/ Em ơi anh không bao giờ lại muốn xa quê khi chim Việt kia còn biết chọn cành Nam ngựa Hồ nọ nghe gió rét còn biết quay về phương Bắc đâu phải lên thành phố rồi anh quên dần quê cũ vẫn bên ngưỡng cữa cuộc đời hướng về đất Tổ quê xưa, mấy trăm năm xưa cha ông đã dày công lập nghiệp khai cơ khi sông Vàm cỏ chuyển mình sinh ra hai nhánh để nói rõ với sông Hồng ngoài ấy rằng tôi không có nước tràn mưa lũ mà tôi chỉ có từng con sóng nhỏ anh hùng, hỡi mảnh đất nghèo nơi tôi được khai sinh quê hương ơi mình không còn xa nhau nữa tôi trở lại quê xưa yêu dấu để nghe sông Vàm cỏ thì thấm hai tiếng quê hương.