TÂM TÌNH TRÊN QUÊ BÁC
Việt Ngữ
Ngâm
Từ Tây Ninh con về thăm quê Bác
Qua lũy tre làng xanh mát thuở xưa
Thuở Bác nghe câu đò đưa man mác
Thuở cơ hàn trong câu hát đưa nôi…
Đoản khúc Lam Giang
Con tìm về thăm quê, qua biết bao sông dài ngăn cách chia
Trường Sơn núi cao mây mù, bên núi Hồng mây rán chiều xanh thắm
Lòng con buồn nhớ thương, đâu thưở xưa nghe câu đưa đò vấn vươn
Làng Sen trong màn sương, bên lủy tre xanh rờn, thấy từng bước chân Người đi
Qua bờ rào thân quen, nghe tiếng Bác ê a, vang khắp bên hiên nhà,
Dù đời phong ba, còn cách chia ngàn xa
Bảo tố cuồng phong… Năm tháng dài người xa mái nhà, đi khắp trời về thăm mấy lần
Đất nước hôm nay vui vẹn toàn, dòng sông xanh ngát mênh mông, bao người đợi trông
Khắp nơi mong về bên làng Sen, viếng thăm ngôi nhà tranh nghèo hàn vi vui ấu thơ…
Vọng cổ
1. Vượt qua bao dãi Trường Sơn con về thăm quê Bác, thăm lại mãnh đất Kim Liên thơm ngát hương… đời.
Xúc động lòng con không nói nên lời.
Đây con đường xưa còn in chân Bác, kia lối nhỏ vào làng thơm ngát hương sen.
Qua cổng đình làng sao quá đổi thân quen, hình ảnh Bác hiện lên giữa tòa sen rộng.
Đâu những đêm dài Người đứng bên song, thương nước thương non nghe lòng se thắt…
2. Nhớ thuở xa xưa nghe câu đò đưa man mác, như tiếng mẹ ru trong câu hát êm đềm
Trăn trở từng đêm sao lắm nỗi niềm
Làm sao cho cuộc đời thêm sức sống, cho quê hương mình sạch bóng xâm lăng
Dòng Lam buồn gợn sóng lăn tăn, như hiểu được lòng Người thương dân giản dị.
Bác đã bôn ba đi tìm nguồn chân lý, mang tinh túy về thống nhất non sông…
Ngâm
Nay bình yên con về trong nỗi nhớ
Qua vườn rau nghèo mái lá đơn sơ
Lối mòn củ bây giờ thêm tươi sáng
Mà dòng Lam buồn thương mãi Bác ơi…
Vọng cổ
5. Qua bến sông Lam chiều nay buồn man mác, con thấy hình ảnh Bác hiện lên giữa bát ngát mây… trời
Người đã cưu mang hạnh phúc cho đời
Từ phương Nam con về thăm quê Bác, nghe nhớ thương nhiều thuở Bác thầm mong
Vâng lời Người con bảo vệ non sông, từ hoang phế làm rạng hồng xứ sở
Con đã về đây trong muôn ngàn nỗi nhớ, ơn Bác thâm sâu như sông núi Lam Hồng…
6. Về làng Sen nghe câu đò đưa nhớ Bác, nhớ bước chân Người phiêu bạt trời Tây
Con đường làng còn ghi khắc nơi đây, hình ảnh Bác những ngày xưa thơ ấu
Dẫu cuộc đời còn lắm những biển dâu, nêu gương Bác con đi đầu trong xây dựng
Tổ Quốc hôm nay qua rồi thời điêu đứng, chung sức dựng xây cho tương xứng ơn Người…
Nhà tranh của Bác giữa trời, mà sao lồng lộng sáng ngời niềm tin
Mai này về lại Tây Ninh, còn thương xứ Nghệ ân tình Bác ơi…
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.