CÔ LÁI ĐÒ TÂN UYÊN
Tân nhạc: Thanh Sơn
Vọng cổ: Việt Ngữ
Tân nhạc
Trên đường về Tân Uyên, nghe lòng dâng xao xuyến, thương mắt ai u huyền. Tôi đi giữa sương mù, rừng xanh lá cao su, vào một sáng mùa thu, lữ khách tha phương, ngỡ tình xưa vấn vương. Cô lái đò dễ thương, ngày nào trên bến sông buồn…
Bến đò nghèo Tân Uyên, mỗi ngày dăm bảy chuyến, quên tháng năm ưu phiền. Thân quê gái đưa đò, đời chưa biết âu lo, đời quen nắng dầm mưa. Ai biết ai hay, có lần qua chốn này, lữ khách chợt ngất ngây, phải lòng cô gái đưa đò…
Vọng cổ
1. Đi giữa rừng cao su lòng nghe xao xuyến, chợt nhớ cô lái năm xưa lưu luyến ân… tình.
Nơi bến sông quê tha thiết ân tình.
Mỗi ngày cô đưa đò dăm bảy chuyến, như đưa lòng mình vào những niềm riêng.
Cuộc đời cô chưa vướng bận ưu phiền, nhưng tình duyên sao tìm hoài không thấy.
Để cô lái u buồn ngồi ngắm áng mây bay, thương nhớ về ai trông theo từng con nước…
2. Lữ khách cô đơn trao chi lời nhung nhớ, để bến sông quê in đôi mắt thẩn thờ.
Bến củ đò đưa ai đợi ai chờ.
Ngày qua ngày đưa đò sang sông vắng, là bấy nhiêu lần chở nặng ước mong
Phận đưa đò còn gian khó long đong, bát cơm chưa no nên mong chi tình êm ấm.
Nặng nợ nhớ thương con đò lòng say đắm, đâu là bến duyên lành cho mái ấm tình yêu…
Tân nhạc
Hôm nay cũng như bao ngày, lữ khách buồn ai hay, sông với đò nơi đây. Cô lái đò ra đi mà chẳng nói câu gì. Rừng chiều im vắng quạnh hiu, nghe cõi lòng cô liêu, sao không thấy người yêu, mà chỉ thấy tiêu điều…
Giã từ chào Tân Uyên, đâu tình xưa lưu luyến, đau xót thân vô duyên. Chim thương nhớ cây rừng, người thương nhớ quê hương, dù sao cũng là thương. Mai mốt tôi về ghé Bình Dương thăm cố nhân, cô lái đò Tân Uyên, về đâu cho trái tim sầu..
Vọng cổ
5. Lữ khách bâng khuâng giữa rừng chiều hoang vắng, để chờ đợi cô lái đò ngang chở nắng sang… bờ.
Chở cả tình xưa sâu lắng mong chờ.
Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội, người sang sông rồi đành quên vội đò xưa.
Nơi bến sông này ngày hai buổi sớm trưa, cô dãi nắng dầm mưa đưa đò qua sông vắng.
Nhớ mãi không quên chiều xưa nhạt nắng, tiễn khách ra đi cô chẳng nói nên lời…
Lý sâm thương
Đau xót thân vô duyên, còn đâu tình xưa lưu luyến
Mơ ước trong xa xôi, giờ đây thôi hết nhớ mong
Đò ơi đò Tân Uyên, người riêng mang nỗi đau ưu phiền
Người ơi người nơi đâu, còn thương nhau hãy mau quay về..
(về vọng cổ câu 6)
Còn nhớ người xưa quay về kỷ niệm, bến củ còn đây mây giăng tím khung trời…
Tìm trong nỗi nhớ rã rời, con đò năm củ giữa đời vô duyên.
Sông buồn lạnh nước Tân Uyên, đò xưa vắng bóng con thuyền nhớ thương.
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.