HÀ TĨNH MÌNH THƯƠNG
Tân nhạc: An Thuyên
Cổ nhạc: Việt Ngữ
Tân nhạc
Với Hà Tĩnh mình, răng mà thương mà nhớ, khi tôi ấu thơ gió bụi cát bay, lẫn trong sữa thơm, mẹ nuôi tôi lớn. Ơi Hà Tĩnh mình, đường về có nhớ, trời chang chang nắng, ai quàng áo tơi, cho ta thương nhau, mồ hôi chát mặn, cho ta thương nhau vầng trăng không lẻ bạn, đứt ruột nhớ mong... Giờ về ta ngược sông La, đi trên con đò thuở nhỏ, bãi ngô chân em còn vương bụi phấn, tóc xanh buông mây trong gió chiều… Nghe câu đò đưa mát ngọt, giọng quê nôn nao vang rán chiều. Biết sông bao năm bao khúc ruột, cho quê mình gạo trắng nước trong... Hà Tĩnh ơi ! Quê mình thương, như núi Hồng sông La. Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta, trăm năm muối mặn gừng cay hỡi người. Dù nghìn trùng cách xa, ta vẫn nhớ thương nhau, Hà Tĩnh mình ơi…
Vọng cổ
1. Chứ à ơi… chừ.. muối để ba năm muối còn hãy mặn, chừ.. gừng ngâm chín tháng gừng hãy còn cay, chừ.. nhớ nhau anh trông đợi từng ngày, mong về Hà Tĩnh dù đắng cay muôn… phần.
Dẫu khó khăn nhưng vẫn trong ngần.
Tình yêu quê hương đậm đà sau trước, yêu hạt lúa quê mình thấm ướt mồ hôi.
Giữa trưa hè ai quàng chiếc áo tơi, có phải dáng mẹ miền Trung một đời lao động.
Cho đồng ruộng quê nghèo gạo trắng nước trong, cho con gởi đôi dòng về phương ấy….
2. Dòng nước sông La vẫn ngày đêm xuôi chảy, qua bến Xuân An còn vươn mãi quê mình.
Ngọt biết bao nhiêu câu nghĩa câu tình.
Dù xa nhau nhưng vầng trăng không lẻ bạn, dù gian khổ đong đầy không quản ngại gian lao.
Đây giọng nói quê nghèo tha thiết xôn xao, nghe nhớ nghe thương nghe ngọt ngào câu răng rứa.
Về bắc miền Trung nghe tâm hồn chan chứa, con đã hiểu rồi những câu hát đò đưa…
Tân nhạc
Núi Hồng bốn mùa thông reo, thơ ai vẫn còn trong cuộc đời. Dấu xưa rêu phong thời gian mòn lối, vẫn nguyên nơi đây bao nếp nhà. Dân tôi ngàn năm khó nhọc, mà sống chắt chiu câu nghĩa tình. Biết khi mô trong, khi mô đục, răng là nhục là vinh hởi anh... Hà Tĩnh ơi ! Quê mình thương, như núi Hồng sông La. Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta. Đi xa muốn về, khổ đau càng muốn về, để tình mẹ ấp yêu. Ôi thương biết bao nhiêu, Hà Tĩnh mình ơi…
Vọng cổ
5. Dấu ấn thời gian vẫn còn hằng sâu trong tim về nơi ấy, nơi có lối mòn củ rêu phong đẹp biết mấy quê… nhà.
Hà Tĩnh mình thương câu hát đậm đà.
Qua bao năm thơ Nguyễn Du còn đó, làng quê Tiên Điền còn gió biển thông reo.
Quê hương mình còn lắm những gieo neo, nhưng lòng mẹ không nghèo câu nhẫn nhục.
Biết nước sông La khi mô trong đục, biết nhục hay vinh để ghi khắc ân tình…
Đoản khúc Lam giang (đoạn cuối)
Nắng táp mưa sa con tìm về.
Làng quê yêu dấu thân thương, bên dòng sông La.
Dẫu bao khó nhọc cuộc đời cần lao
Vẫn mang trong lòng, chia gánh nặng miền Trung bao khó khăn…
(về vọng cổ câu 6)
Dẫu lắm khó khăn nhưng phân tường cặn kẻ, biết nhục hay vinh nhân nghĩa cao dày…
Trăm năm muối mặn gừng cay, ngàn năm lòng vẫn không phai nghĩa tình.
Ai qua Hà Tĩnh quê mình, nắng mưa sương gió in hình nhớ thương…
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.