CÔNG ĐỨC KHAI SINH
Thích Minh Giới
Nối lối:
Nữ : Ân giáo dưỡng một đời nên huệ mạng, đức từ bi tỏa rạng khắp nơi nơi.
Nam : Thầy ban phước huệ giúp đời, con nay kể lại cho người người nghe.
Vọng Kim Lang:
Nữ: Nhắc đến gương xưa , nơi chốn sơn lâm này . Đâu có ai ngỡ rằng, nơi núi rừng thuở xưa
Nam : Cách nay đã bao năm dài , có ngôi chùa tên gọi Hang Mai.
Nữ : Chùa này do thầy ở làng Phước Kiểng, khai sơn ban đầu .
Nam : Ngài chẳng quản gian lao, nắng mưa gió sương nhọc nhằn trong thời kỳ chiến tranh loạn ly
Nữ : Kiên tâm sắc son một lòng, nguyện tu hành gởi thân nơi rừng sâu.
Nam : Thời gian năm tháng thoi đưa, sớm hôm lo bề kệ kinh. Chẳng màng gì lợi danh, thức ăn là rau rừng thường xuyên.
Vọng cổ :
1/ Nữ : Có ai biết chăng những buổi đầu trong thời ly loạn, ngàn dặm sơn khê gập ghềnh sỏi đá áo vá chầm lưng vóc hình tiều tụy. Nhẹ bước khoan thay gánh nặng trên vai từng viên ngói để xây.. chùa.
Vất vả gian nan chớ đâu phải trò đùa. Cứ mỗi sáng tinh sương sau thời kinh tịnh niệm, quý thầy khởi hành cất bước hạ sơn.
Nam: Mặc dù đường có trợt trơn, tâm nguyền hành đạo chẳng sờn đường xa. Thầy dạy rằng : Suy ra trong kiếp người ta, phải hiểu rằng là sắc không , không sắc ..
2/ Nữ : Thầy như lạch nước dòng sông , nếu không lòng lạch nước trong bao giờ.
Tỉnh mê thay đổi ai ngờ, công thầy tạo tự vô bờ vô biên.
Nam : Tiếng đòn gánh trên đôi vai sao nghe kẽo kẹt, ví như từng nhịp đập con tim từng hơi thở nhọc nhằn. (-)
Nữ : Thấm đượm giọt mồ hôi, trên vầng trán bật tu hành.
Nam : Liên tưởng chuyện người xưa sao con thấy lòng vô cùng cảm kính, thương mến quý thầy cầu đạo xả thân. Học theo gương hạnh siêu nhân, tam thường bất túc ẩn thân nơi núi rừng .
Nữ: Nói đây mà nước mắt con rưng rưng , có ai biết chừng vạn sự khởi đầu nan.
Ngâm
Nam : Thế rồi, năm tháng trôi qua.... . Ngôi chùa lần lượt cũng mà tròn duyên.
Nữ : Giúp đời rửa sạch ưu phiền ....., Tiếng chuông sơn cảnh như miền lạc bang
5/ Nam : Nếu ai có một lần lạc bước lãng du nơi miền sơn tự, thì sẽ thấy lòng lâng lâng một cảm giác an ....lành.
Nữ : Chỉ thoáng nhìn qua diện mạo của đấng tu hành.
Nam : Mô phật... mời thí chủ vào chùa lễ phật, thấp hương nguyện cầu cho quốc thới dân an.
Nữ: Đó là lời nói chân thành của một nhà sư, giọng trang nhã tựa hồi chuông cảnh tỉnh . Như nhắc nhở chúng sanh phải tâm luôn hướng phật, đừng dong ruỗi chạy theo ngoại cảnh tiền trần.
6/ Lý chiều chiều
Nữ : Đời là ...mộng ảo hỡi người ơi, cõi trần gian
Nam : Có chi đâu là bền chắc, thân ta rồi cũng vô thường.
Nữ : Ai biết nương phật đà, thì là hạnh phúc biết bao. Trần lao phiền não đoạn trừ.
( về vọng cổ )
Nam : Dù đến hôm nay nhục thể của ân sư có trả về cho tứ đại, nhưng chân ngôn giáo lý của Ngài vẫn sống mãi đến ngàn sau.
Nữ: Vết tích chiến tranh đã gây ra tan tóc biết bao, làm sụp đỗ ngôi chùa di tích cũ . Giờ đây chùa xưa không còn, thầy tạo tự cũng ra đi về an hưởng nơi miền lạc cảnh. Để thừa hành phật sự truyền đăng, nối tiếp mãi ngọn đèn chánh pháp.
Nam: Nay chúng con nguyện dốc toàn tâm toàn lực, để phục hưng nơi chốn Hang Mai này.(-)
Hôm nay dù vắng bóng thầy, chúng con dâng tập nơi này thành tâm
Nữ: Đến ngày hai sáu tháng năm, là ngày kỵ giỗ con thắp nén hương tưởng niệm Thầy../.