DƯỚI MÁI NHÀ XƯA
Liên Phương
Nói lối:
Tôi trở lại đồng bưng xóm nhỏ
Chiều bâng khuâng …hay nỗi nhớ bâng khuâng
PHỤNG HOÀNG (8 CÂU)
Để kỷ niệm về con nhớ mẹ ngày xưa...
Cánh đồng bưng đang mùa nước nổi
Nhớ con đường hàng cây quen lối
Dưới rặng trâm bầu dáng mẹgiữa chiều mưa.
Ngày tháng đẩy đưa
Mẹ tiễn con đi qua mấy nẻo đường đời
Hình ảnh năm xưa trong lòng con giữ mãi
Dưới mái tranh nghèo, mẹ sàng gạo trắng đêm thâu.
Qua cuộc bể dâu
Ai có nhớ chăng, ai sống cảnh sang giàu
Hạt gạo chia đôi ngày ấy vẫn ngọt ngào
Mẹ vẫn mong con qua mấy mùa chiến dịch
Đất nước thanh bình người đang xay dựng tương lai
Cho mỗi đời sau chồi non xanh lại
Cho những ước mơ ta gìn giữ trong đời
Tình mẹ thanh cao, ơi tình mẹ sáng ngời.
Vọng cổ:
Kỷ vật năm xưa dưới mái tranh nghèo nơi đồng bưng xóm nhỏ, hạt gạo thơm thơm ngời bông gạo trổ mà dáng mẹ còn đâu giữa đêm lạnh trời khuya con ngỡ ánh...
1) ...trăng vàng... Ngày ấy mẹ tôi sống cảnh cơ hàn... Mẹ sàng gạo dưới bom gầm lửa đạn, quen cái xóm nghèo trên nếp trán mẹ già thêm (-) Nhớ quê mình mùa nước nổi mông mênh, chiếc xuồng nhỏ qua đôi bờ lau lách. Bông điên điển có nhiều thêm tóc trắng, giữa bưng biền mẹ như đời sen ngát (-)
2) Mẹ hóa dòng sông cho đàn con tắm mát, mẹ là khúc dân ca dào dạt nghĩa tình đời... Mẹ sống thanh cao cho ta được nên người... Hãy về đó dưới mái chòi năm cũ, nếm vị muối mặn nồng ta giữ mảnh tình quê (-) Phải biết thở với đất đai nầy để ta hiểu được ngày xưa, mẹ vất vả cho đời sau no ấm. Những đóa hoa giữa tháng ngày thầm lặng, vẫn toả hương đời như sen trắng người ơi (-)
Nói Lối:
Ta hiểu được mẹ như đời sen trắng
Ai trở về đây để ấm lại tình người
Bên mái chòi năm cũ mẹ tôi
Ngày xưa đó mẹ đưa người ra trận...
Vọng cổ:
Đất nước bình yên mấy mươi năm quê mình giờ đây lành lặn, dẫu còn lắm gian nan thời gian sâu nặng trên chiếc áo sờn vai còn ướt đẫm... mưa...
5) ...chiều... Ngày ấy cách xa mẹ nhớ thương nhiều... Nhớ các con năm nào hành quân đuổi giặc, nay lại lên đường vào trận mới mẹ ơi !(-) Xây dựng xóm làng cho cuộc sống yên vui, hình dáng mẹ bên mái chòi năm xưa còn đó. Hạt gạo trắng trên sàng bông gạo trổ, ơi nghĩa nặng tình sâu của người mẹ bưng biền(-)
6) Mẹ sàng gạo đã qua rồi năm tháng, mà dòng đời chưa cạn hết đục trong (-) Xin hoàng hôn đừng tắt giữa mênh mông, để còn dáng mẹ bên sàng bông gạo trắng. Để hương cám bay giữa đêm đông giá lạnh, mẹ nhóm ngọn lửa hồng sưởi ấm đời ta. Đường con đi còn mãi mãi phương xa, nhớ về quê mẹ mùa trổ hoa hương tràm...
Nay con về thăm lại Gò Nôi
Me đâu vắng, người xưa đâu vắng?!
Xóm nhỏ ơi cho lòng tôi sưởi ấm
Có hình dáng mẹ hiền như sen trắng đồng bưng...