HOA PHƯỢNG ĐỢI CHỜ
Lê Duy Hạnh
Thơ:
Anh ơi ! Mùa thi đến
Trên trang sách đợi chờ
Em nhặt từng cánh phượng
Ép giữa niềm ước mơ
Hoa phượng đỏ như máu tim em ép vào trang sách, như tình yêu đỏ mắt…
Vọng Cổ
1/. ... mong chờ. Mùa thi năm nay anh chưa trở lại giảng đường. Khu đại học bừng lên trong ánh nắng. Tóc em bồng bềnh theo lá phượng bay bay. Bài em học một mình, gợi nhớ bóng hình ai. Nhìn bãi cỏ xanh thiếu gót giày quen thuộc. Ôi! khung trời thân thương, có nơi nào không mang kỹ niệm tình yêu hai đứa.
2/ Mùa thi năm nay sân trường rực lửa đã thắp sáng hồn em người con gái hiền lành. Anh đã đưa em đi đấu tranh tuyệt thực, xuống đường. Em như thấy cả khung trời mở rộng, chim non chấp cánh bay tìm độc lập, tự do. Đêm văn nghệ diễn giữa khói cay, em đứng múa trên sân khấu giảng đường đại học. Lòng em lâng lâng theo nhịp bước, khi thoáng thấy anh nhìn, ánh mắt long lanh.
Nói Lối:
Giặc đã bắt anh, nhưng làm sao giam được
Trái tim son đã nung ngọn lửa hồng
Côn Đảo mùa này chắc nóng lắm phải không anh ?
Trong ngục đá xà lim, anh có tìm thấy màu hoa phượng .
Năm nay hoa phượng vẫn đỏ như đêm anh đưa em về trên phố nhỏ. Anh mong một vì sao rụng giữa…
Vọng Cổ
4/. …hoa cài. Anh khen em trên sân khấu đẹp tựa thiên thần. Tình yêu chúng mình bắt đầu từ hôm đó, cô gái học trò dệt trắng ước mơ. Ở nơi nào trong cuộc đấu tranh, em cũng thấy mắt anh như đang nhìn em âu yếm. Em đã xứng đáng là người con gái, sống hiên ngang trong thành phố anh hùng .
5/ Một sáng trời trong cũng nơi khung trường quen thuộc , em được tin anh bị bắt tối hôm rồi. Cây phượng rụng lá khóc ngậm ngùi. Biết bao đêm, em nhớ thương trằn trọc, thịt da nhức nhối theo từng ngón đòn địch tra tấn người yêu. Thế rồi một năm biền biệt tin anh, mùa thi ấy em lại ép hoa phượng vào trang giấy. Sân trường vắng anh, lửa vẫn bừng ánh mắt, em say sưa theo bè bạn xuống đường .
6/. Ba năm rồi anh vẫn bị giam, biết bao nhiêu cực hình gian khổ. Đêm Côn Đảo, chắc anh nằm thương nhớ, nghe gió gào qua suốt hàng dương. Hoa phượng ngày nào, ướp đỏ hồn anh. Và em của anh có lẻ thường đến giữa mùa hoa phương đỏ. Anh ơi! Đêm nay em lại múa trên sân khấu, điệu múa ngày xưa nâng tình ta theo đôi cánh thiên thần.
Em sẽ dõi mắt xuống hàng ghế trước, tuy không còn tiếng đàn dìu dặt của anh. Tình anh mãi mãi sáng trong, Như màu hoa phượng đỏ lòng mùa thi./.