MÁ ƠI!
Nguyễn Văn Lên
Lý Bông dừa
Bao ngày, lòng nhớ thương vơi đầy,
Miền quê yêu dấu, khắc ghi bóng hình Má tôi.
Vì con, mà tóc xanh phai màu,
Năm tháng dãi dầu, Má nào có đâu buồn than.
Ngày con, rời cách xa làng quê,
Nhiều năm Má yêu trông chờ.
Ráng học hành nghe con…
Vọng cổ:
Má ơi! Lời dạy năm xưa con vẫn khắc ghi trên mỗi bước đường theo học. Năm tháng trôi qua giờ con thành đạt trở lại quê hương thì tóc của Má đã phai màu…
Câu 1: Má đã theo con trên mỗi chuyến tàu…Tàu chở bước con đi về miền quê đất khách, suốt đăng trình mà đôi mắt của Má mãi dõi theo. Nhà mình nghèo tuy không tiền không bạc, nhưng sống sao phải cho sạch cho thơm. Nhớ nghe con lời Má dạy chiều hôm, ráng học hành để tương lai tươi sáng.
Câu 2: Mua bán trái cây tảo tần hôm sớm, đầu chợ cuối sông đổi lấy ít tiền…Má gửi cho con để đóng tiền trường…tiền mua sách vở áo quần cơm gạo, mọi việc trong nhà Má còn phải lo toan. Vì thương con Má vất vả đêm ngày, vậy mà con chẳng hề nghe Má nói một câu than vãn. Thành phố phương xa con luôn nhớ Má, chỉ mong một ngày con trở lại quê hương…
Nói lối:
Má ơi! Lời của Má hằng khuyên dạy bảo,
Trái tim con không thể nào quên.
Nay ước mơ sự nghiệp đã đạt thành,
Công việc ổn định con về đây bên Má.
Vọng cổ:
Má kính yêu ơi! Tình Má thương con như biển trời cao cả. Như sông nước Hậu Giang vẫn chảy mãi…. không… ngừng…
Câu 5: Vun đắp phù sa cho cây trái tươi màu… Cho cuộc đời con được ấm êm hạnh phúc, cho ánh nắng hồng chiếu gọi xuống vườn xuân. Cho hoa tươi chớm nụ ở trên cành, khoe sắc thắm đón mừng ngày tết đến. Cho cuộc đời được đổi mới thêm lên, khi niềm vui bên con còn có Má mỗi ngày…
Đoản khúc lam giang
Nhìn bầu trời trong xanh, trên khóm hoa nắng hồng vươn cánh mai. Cành hoa thắm xinh tươi màu, như đón chào một mùa xuân mới. Lòng chạnh lòng nhớ quê, thương Má tôi ngày đêm tảo tần. Để tôi học hành sáng danh ngày mai, thoát cảnh cơ hàn Má không mong gì hơn…
Giờ trở về thăm quê, thăm Má kính yêu, thăm mái tranh nghèo, bên dòng Hậu Giang,… sông nước mênh mông,… dòng nước ngược xuôi,…lưng Má giờ nay đã còng, mái tóc giờ nay ngã màu…
Má hỡi Má ơi, Má chính là,vầng trăng soi bóng trong đêm, bước đường con đi.Có Má bên mình, con không còn lo chi, vấp ngã trong đời Má luôn thường…ủi…an…
Câu 6: Má ơi! Tình cảm thiêng liêng ấy làm sao con quên được và nguyện khắc ghi trong tim mãi muôn đời…Thuyền không bánh lái thuyền quay, con không có Má, ai bày con nên.Đêm đêm con thắp đèn trời, cầu cho Má mãi sống đời bên con./.
Cầu Kè, ngày 08 tháng 12 năm 2012
Tác giả Nguyễn Văn Lên xuất thân từ nhà giáo và có niềm đam mê cải lương từ nhỏ. Anh bắt đầu sáng tác vọng cổ từ năm 2007, những sáng tác của anh thấm đẩm tình yêu quê hương đất nước, tình thầy trò, tình mẹ thiêng liêng…