MƯA CHIỀU NHỚ MẸ
Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Mưa rơi từng giọt hắt hiu
Lòng con nhớ mẹ...thật nhiều mẹ ơi!
Mưa rơi từng giọt trắng trời
Lòng con nhớ mãi...những lời dạy khuyên...
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
Mưa chiều buồn tuôn rơi...Mưa tả tơi, khiến lòng chơi vơi
Chiều mưa hắt hiu bên đời, thương nhớ mẹ, lòng buồn đau xót.
Nhìn mưa chiều rơi rơi, ai thấu chăng cõi lòng tái tê...
Ôi! Mưa buồn, thấu chăng lòng tôi,bao năm rồi, nhớ thương nào nguôi...
Nay trở về quê xưa, cũng dưới cơn mưa, lạnh buốt tâm hồn, nỗi buồn cút côi.
Thương lắm mẹ tôi, ngày tháng dần trôi, con xứ người ngày đêm nhớ mẹ
Nay quay về thì đau đớn lòng...
Mẹ đã ra đi, không trở về, lòng con đau xót lệ rơi, mẹ hiền yêu kính...
Tâm tư trĩu nặng, lệ buồn rưng rưng, nát tan tim lòng
Mẹ hiền giờ đây, vĩnh viễn cách xa...
VỌNG CỔ
Câu 1: Tiếng mưa buồn ơi! Xin đừng rơi tầm tả...
Mưa làm chi cho lả chả, giọt thương, giọt nhớ quê...nhà.
Con vẫn ngày đêm thương nhớ mẹ già.
Vẫn nghe câu hát ngân nga tình mẹ
Bao la trời biển, đậm đà nghĩa nhân(-)
Bao năm qua Mẹ chăm sóc ân cần
Miếng cơm, manh áo, tình thân dâng tràn
Bao ngày đêm mẹ cực khổ, gian nan
Sớm khuya ruộng rẫy, không màn mưa nắng(-)
LÝ CHIỀU CHIỀU
Lòng buồn ...thương nhớ, đang trào dâng
Mưa chiều rơi, mưa ơi! Thôi đừng mưa nữa
Tiếng mưa lạnh buốt tâm hồn,
Ôi! Nhớ thương vô bờ, bây giờ mẹ hiền nơi đâu?
Con nghe đớn đau tim mình...
Câu 2: Hàng cau già khẳng khiu trước ngỏ,
Mà bóng mẹ đâu? Con đau xót nghẹn lời.
Mẹ vội ra đi, con côi cút trên đời.
Con ở phương xa ngày đêm nhớ mẹ
Nay quay trở về thì bóng mẹ còn đâu(-)
Bao buồn đau mắt lệ nghẹn ngào
Cha cũng ra đi, rồi bây giờ đến mẹ
Ở ngoài trời mưa vẫn rơi rỉ rả
Như giọt buồn khóc tiễn mẹ ra đi...
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Hỡi ... cơn mưa lạnh, mưa làm chi ướt mi...
Mưa chỉ thêm buồn, dòng lệ tuôn tràn...
Từ nay con sẽ bơ vơ, cút côi, hiu quạnh,
Ngoài trời mưa rơi buốt tim...
Cuộc đời con, khi mất mẹ rồi, tâm tư trĩu nặng,
Lòng buồn đau theo tháng năm...
VỌNG CỔ
Câu 5: Mẹ kính yêu ơi! Con đã về đây sau bao ngày xa cách...
Sao mẹ vội bỏ ra đi không lời từ biệt, lòng con buồn đau không nói nên ...lời.
Kể từ hôm nay, con mất mẹ thật rồi.
Xin mẹ hãy tha thứ cho đứa con bất hiếu
Không kề cận mẹ hiền trong lúc ốm đau(-)
Ôi! Nỗi đau buồn quặn thắt tim con
Khi con trở về đây thì không còn mẹ nữa
Con xin quỳ xuống đây tạ tội
Mẹ kính yêu ơi! xin tha thứ con mình.
Câu 6: LÝ CON SÁO
Mưa...tuôn rơi...lạnh buốt tâm hồn của tôi...
Giọt mưa buồn chơi vơi, mưa rơi từng giọt não nề
Nay con đã tìm về, thì mẹ già đã xa cách xa
Bao đớn đau xót xa lòng con
Ôi ngậm ngùi mưa rơi buốt tim
Mưa thâu đêm, nát tan lòng con.
Ca tiếp VỌNG CỔ câu 6
Con đã về đây không còn gặp mẹ
Mẹ kính yêu ơi! Xin tha thứ con khờ.
Giờ đây bóng mẹ xa mờ
Chiều không còn nữa, từng giờ lệ rơi
Mưa rơi tí tách ngoài trời
Mưa chiều nhớ mẹ, trọn đời cút côi./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…