HOA NỞ VỀ ĐÊM
Tân nhạc: Mạnh Phát
Vọng cổ: Quế Chi
NHẠC:
Nam: Vào chuyện từ khi khoác bờ vai một mảnh, áo dãi đường khuya
Nữ: Bồi hồi người trai hướng nẻo đêm sâu dấu tình yêu đầu
Nam: Vì còn tìm nhau lối về ngõ hẹp còn chờ in dấu chân anh
Nữ: Niềm thương mến đó bây giờ và nghìn đời. Dù gió đùa dạt dào còn đẹp như khi quen nhau.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nam: Niềm thương mến đó anh sẽ giữ mãi trong lòng để đêm đêm trên đường về gác trọ. Chợt nghe thoáng mùi hương anh dừng bước trước nhà em ngước nhìn loài hoa nở lúc đêm… về. (-)(-) Trên song cửa lầu cao, em buông xõa tóc thề. (+) Màu tóc đen huyền dưới ánh đèn hồng nhạt, đẹp não nùng làm ngơ ngẩn cả vầng trăng. (SL)
Nữ: Em đâu muốn là hoa bên song cửa, để trọn đời thương tưởng áng mây xa.
Nam: Là mây xa nên trọn kiếp giang hồ, chỉ dừng lại phút giây dù lưu luyến./-
Câu 2:
Nữ: Lối về ngõ hẹp đêm đêm còn chờ đợi bước chân người viễn xứ. Sao anh nỡ quên con đường xưa khu phố cũ, để em xõa tóc chờ ai mòn mỏi suốt canh trường. (-)(-) Gió lạnh về khuya chở lạnh mấy u buồn. (+) Trăng cô quạnh cũng mang tình ca vạn lý, hoa nở một lần bên song cửa đìu hiu. (SL)
Nam: Tình của anh đã mang theo vào sương gió, xin hoa đừng sầu vì một áng mây xa.
Nữ: Mây lênh đênh nơi phía trời diệu viễn, có biết là hoa đẹp sẽ tàn mau./-
NHẠC:
Nam: Ai lớn lên không từng hẹn hò không từng yêu thương
Nữ: Nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát hương
Nam: Mến những người chưa quen một người ở lại đèn trăng gối mộng
Nữ: Yêu ai anh băng sông dài cho đẹp lòng trai
Nam: Một người tìm vui mãi tận trời nào giá lạnh hồn đông
Nữ: Một người chợt nghe gió giữa mênh mông rót vào trong lòng. Và một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần.
Nam: Vì trong phút ấy tôi tìm mình thì thầm, giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nữ: Hoa nở về đêm để gởi gắm sắc hương cho áng mây xa cho vầng trăng lạnh. Trăng đã vô tình không thương không cảm sao áng mây trôi trôi mãi không… về. (-)(-)
Nam: Tình mộng đơn phương không hẹn không thề. (+)Anh gìn giữ trọn đời trong thầm lặng, và mang theo về một phí xa xăm. (SL)
Nữ: Mây trôi đi hoa không còn nở nữa, anh xa rồi em xõa tóc chờ ai. Tóc mây sợi vắn sợi nhà, trời cho một nhớ để hai lần sầu./-
Câu 6:
Nam: Đường qua nhà em, anh không còn về nữa. Ngọn đèn vàng trước ngõ chắc buồn theo. Anh mượn vầng trăng gởi niềm tâm sự, mượn gió ngàn về thăm hỡi người xưa. Dù núi cách sông ngăn được xa diệu viễn, anh vẫn còn nhớ mãi dáng hình em. Ngồi xõa tóc phơi trăng bên song cửa, gom ưu tư vào trong ánh mắt thương chờ. (SL)
Nữ: Ngày nào anh có dịp về qua con đường cũ, chắc không còn hình ảnh của ngày xưa.
Nam: Anh sẽ thức trọn đêm viết bài thơ thương nhớ, nhớ thật nhiều loài hoa nở về đêm./.