HƯƠNG BƯỞI TÌNH CHUNG
Tác giả: Lê Thị Ngọc Anh
NÓI DẶM
Nam: Nhìn tụi nhỏ nô đùa rồi hờn dỗi bâng quơ, tui nhớ quá cái hồi mình còn dầm mưa đi hái bưởi.
Nữ: Thiệt là mắc cười cái chuyện tui với ông lén làm đám cưới. Chú rể khờ lấy hoa bưởi cài lên mái tóc cô dâu.
Nam: Mấy chục năm rồi mà ký ức vẫn cứ mãi hằn sâu. Đó đó chỗ mà hai nhà làm hàng rào chung bằng liếp bưởi.
VỌNG CỔ:
Câu 1: Dưới bóng cây giữa trưa Mỹ Hòa mát rượi. Nhẫn cỏ trao tay tui làm chú rể, vội hái mấy nhành hoa bưởi tinh khôi cài lên mái tóc nhung… huyền. Xác pháo là hoa phượng đỏ rụng ở bên thềm.
Nữ: Đám cưới nghèo nên chẳng có ai buồn tới dự, đến nỗi cái cổng chào cũng làm bằng nhánh bưởi héo khô.
Nam: Chú rể thì đầu trần, đi chân đất bước vô, rước cô dâu mà không dám nói lời nào hết trọi. Tui nhớ hoài bà mắc cỡ, nên cúi mặt cười duyên, cho hương bưởi ngạt ngào thấm hồn tim lan tỏa.
Câu 2:
Nữ: Lúc đó tui với ông mới độ chừng năm - sáu tuổi, cùng với vườn bưởi lớn lên trong gian khổ đói nghèo. Sông Hậu mênh mông xuồng nặng tay chèo.
Nam: Những chuyến ngược xuôi dưới làn mưa bom pháo dội, mẹ đưa bộ đội sang bờ trăng rọi vạn niềm tin.
Nữ: Bởi cây bưởi nặng tình với mảnh đất Bình Minh, nên dẫu nắng mưa vẫn rợp xanh màu xứ sở. Cho tui với ông được nên duyên chồng vợ, để quê nhà được rực rỡ mãi mùa xuân.
NÓI LỐI:
Ngày ông lên đường theo tiếng gọi của non sôngTui hái gửi mấy nhành hoa bưởi.Nam: Nhìn ánh mắt bà trông theo vời vợiTui chẳng nói được lời nào thì đã vội vã bước ra đi.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nữ: Đêm ấy nước mắt tui rơi quyện mùi thơm hoa bưởi. Dẫu chỉ nhìn nhau không lời nhắn nhủ mà như đã gửi trọn niềm tin sẽ chờ đợi ông… về. Nhẫn cỏ ngày đêm vẫn gìn giữ cận kề.
Nam: Hương bưởi dịu dàng theo tui ra ngoài chiến trận, sưởi ấm trái tim mình giá lạnh những canh thâu. Nợ nước thù nhà, tình son sắt đậm sâu, nặng gánh trên vai nuôi chí bền người lính.
Nữ: Giọt nước mắt chia ly của đêm nào bịn rịn, lần nữa rơi rơi thấm hạnh phúc thanh bình
Câu 6:
Nam: Hương bưởi vẫn nồng nàn trên mái tóc nhuộm màu hoa, dẫu đến trăm năm cũng vẹn tình yêu thương thuở ấy.
Nữ: Cái ông này lỡ mà các cháu con nó nghe thấy, rồi thiên hạ họ đồn rùm, xấu hổ cho coi. Đâu ông hãy chọn giùm tui một cặp bưởi năm Roi, để mà chưng nhân dịp xuân về tết đến.
Nam: Được thôi, chú rể khờ luôn sẵn sàng tuân lệnh, chiều ý cô dâu cho đến hết cuộc đời.
Nữ: Ngày xưa hoa bưởi rơi rơi
Hương thầm nói hộ vạn lời yêu thương.
Nam: Lòng tui muôn thuở còn vương
Mối tình sâu nặng bên vườn bưởi quê./.