HẠNH PHÚC TAN VỠ
(Viết về một chuyện tình có thật đầy nước mắt)
Tác giả: Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI:
Thế là hết một cuộc tình cay đắng, bao năm dài đằng đẳng đeo mang
Em phụ tình nghèo, theo kẻ giàu sang, bỏ lại mình tôi dâng tràn nỗi nhớ.
LÝ CON SÁO:
Em ...ra đi...Là tan vỡ mối tình đôi ta...
Đã bao ngày cách xa, em đi theo tiếng gọi kim tiền
Tôi đau đớn trăm miền, bởi mình nghèo tương lai tối tâm
Bao tháng năm đắp xây bằng không
Em theo chồng giàu sang, gấm nhung, cuộc đời tôi tối tâm mù đui.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Biết trách ai đây khi cuộc đời mình ngang trái
Biết tâm sự cùng ai để bày tỏ nỗi... đau ...này. Tôi ôm cô đơn từng tháng, từng ngày.
Vì người mình yêu đành tâm phản bội, bỏ tôi một mình trơ trội, cô đơn(-)
Ngày tháng dần trôi tôi cứ dỗi hờn, trách ông tơ sao se duyên lộn mối
Để bây giờ tôi ở, em đi, cuộc tình chia ly tràn đầy nước mắt(-)
(Đoạn cuối) PHI VÂN ĐIỆP KHÚC:
Ôi...đớn đau nát lòng...cuộc tình hư không, em đã theo chồng...
Mình tôi...tháng năm đau buồn, biết làm sao, khi cuộc tình vỡ tan
Đành mang, nỗi sầu trái ngang...
(Ca tiếp) VỌNG CỔ:
Câu 2:
Bao ngày sống bên nhau tình chồng, nghĩa vợ, các con yêu cũng lần lượt chào đời.
Cuộc sống khó khăn nên mình mất nhau rồi.
Em không chịu nỗi cảnh nghèo nàn, túng thiếu, cũng bởi áp lực đồng tiền mình phải mất nhau(-)
Tôi biết làm gì để vơi bớt nỗi đau, bởi trót mang cảnh mù lòa, tâm tối
Tôi không trách em tham sang, phụ khó, chỉ trách bản thân mình sao bạc số, vô duyêni....
XẾ XẢNG:
Bao đau đớn...lệ trào dâng, giờ chỉ còn tôi cô độc giữa trời...
Sao cuộc đời lắm nỗi truân chuyên.....
Hạnh phúc vỡ tan...Em đã sang ngang... bỏ lại các con côi cút giữa đời.
Tôi hận tình đời đổi trắng thay đen.....
Rồi ngày mai...hạnh phúc sẽ không còn
Các con khờ phải chịu cảnh bơ vơ.....
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Giờ chỉ còn lại mình tôi cô đơn với tháng ngày quạnh quẽ
Đếm nhớ đếm thương những ngày hạnh phúc giờ tan như bọt nước qua... cầu.
Chỉ một mình tôi ôm trọn nỗi sầu.
Em đã sang ngang theo chồng về xứ lạ, nở chôn vùi kỷ niệm bao của đôi ta(-)
Tình nghĩa vợ chồng đã mấy năm qua, em đã rời xa không còn lưu luyến
Sao lòng tôi cứ ngày đêm mong nhớ, nhớ mong chi hình bóng đã xa mờ.
LÝ CHIỀU CHIỀU:
Lòng buồn....nhung nhớ, bao ngày qua, duyên tình ta, đến nay, mỗi người mỗi ngã, vỡ tan hạnh phúc ban đầu, ai gieo chi nỗi sầu, tình đầu bây giờ vỡ tan, em ra đi nát tan cõi lòng...
(Ca tiếp) VỌNG CỔ:
Câu 6:
Tôi xin chúc cho em được trăm năm hạnh phúc,
Cùng người giàu sang sống mãi muôn đời.
Tình yêu...nay lại đổi vời, để bao đau đớn tơi bời tâm cang
Em đi hạnh phúc vỡ tan, giọt sầu đọng mãi dâng tràn hồn tôi./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…