LỜI RU CỦA MẸ
Tác giả: Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI:
Vọng từ ký ức xanh trong. U Minh cùng nỗi nhớ mong bốn bề
Dấu giày mang nặng tình quê, Đi đâu rồi cũng quay về quê ơi!.
LÝ SÂM THƯƠNG:
Ôi!...tiếng ru êm êm...Lời ru...trong đêm thanh vắng
Bao năm tháng cách xa, lòng con vẫn nhớ thiết tha
Lời Mẹ hiền bao dung, làm cho con nhớ thương vô cùng
Dẫu muôn trùng đảo xa, con về đây kính thăm Mẹ Hiền.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Mẹ kính ơi! Con lại về đây sau bao năm dài nơi Trường Sa yêu dấu, Chiều U Minh nắng vàng rơi lấp lánh, từng giọt nhớ giọt thương trên mắt mẹ đong. ..đầy. Bụi thời gian làm sức mẹ hao gầy. Đường làng quê rừng tràm che bóng mát. Khắp quê mình vang tiếng chim ca(-)
Nhớ năm xưa bom đạn giặc dập vùi, thương sao chiếc bóng lui cui mẹ về
Một trời lửa cháy tái tê, rừng xanh bom giặc bốn bề vây phủ(-)
LÝ CÁI MƠN:
Dù ...đạn bom, ngày đêm bắn phá, phá nát quê hương
Đau buồn khóc tiễn người thương
Đã bao năm, Mẹ gian khổ vượt bao nẻo đường
Dù gian nguy, nhưng Mẹ vẫn đi,
Cho tương lai ngày mai, Mẹ ngại gì bao gian khổ... hiểm nguy.
Câu 2:
Bom đạn thù bốn bề vây bủa, con nghe đâu đây văng vẳng câu hò.
Năm xưa Mẹ vẫn ngày đêm tải đạn, đưa đò.
Vượt qua đồn bốt mẹ làm giao liên tải đạn
Miên man trong nỗi nhớ hắt mờ chân mây(-)
Khổ đau, thương nhớ đêm ngày, con đi giữ biển trời yêu thương
Làm sao quên được mùi hương, tỏa hương thơm ngát hoa tràm vấn vương.
NÓI LỐI:
Lô Mười Hai đắm sương mù. Mẹ già Vĩnh Tiến hát ru sớm chiều
Cây Bàng giọt nắng vàng hiu. Vĩnh Hòa hạt gạo gửi nhiều yêu thương.
CA CAO PHI:
Gió chiều xôn xao...nghe ngọt ngào hương vị bông tràm
Mẹ làm giao liên, vượt gian khổ qua ngàn hiểm nguy
Bao ngày vất vả, đâu ngại gì sóng cả,
Căm giận giặc thù gieo tang tóc xóm làng quê hương
Tràm xanh bạt ngàn, thoảng trong gió hương tràm ngất ngây.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Hương thơm giữa chốn đại ngàn xanh thẳm
Mẹ già vẫn chắt chiu hàng gạo thơm nuôi bộ đội sớm hôm
Nuôi xanh bóng đổ tràm thơm bao…. ngày.
Cả đời mẹ vẫn chắt chiu mưa nắng dạng dài.
Nuôi con khôn lớn say nhiều mơ ước
Từ ấy đến giờ con đi giữ đảo biển khơi(-)
Hắt hiu ngọn gió bên đời, câu ca dao mẹ lững lờ mãi trôi
Vẫn không quên được những lời, câu ca dao đẹp như mắt môi mẹ cười
Câu 6:
Mẹ ơi! Trăm nắng ngàn mưa, rừng U Minh Thượng bốn mùa xanh tươi
Ngày con lên tám, lên mười, giờ đây tràm vẫn xanh mùa
Mà đâu bóng mẹ, chân khua bước chiều,
Con ngồi dưới gốc tràm xiêu, mà thương đời mẹ quạnh hiu dâng tràn.
Chỉ còn những nén tâm nhang, một mình con với chiều vàng U Minh
Lời Mẹ sáng mãi niềm tin, lời ru của mẹ đậm tình nước non./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…