TIẾNG HÁT TỪ TRÁI TIM
Đồng tác giả: Ngô Thanh Diệu + Đặng Thanh Huyền
Nói Lối:
Anh về rồi anh lại ra đi
Tôi bật khóc ôm vội anh lần nữa
Sửa lại chiếc khăn quàng trên vai tôi anh bảo rằng em hãy hứa
Tổ quốc là nhà, biển đảo vốn quê hương.
Trăng Thu Dạ Khúc:
Bóng… bóng anh khuất dạng giữa màn sương giăng trong mắt trong
Nhớ anh nghẹn lòng, suối lệ tuôn dòng
Lời anh gửi gắm cả tâm tư
Khắc ghi trong dạ, nguyện vì non sông em quyết tâm
Đường về xa xăm, nơi hải đảo chập chùng
Áo anh sáng rực giữa trời quê hương biển xanh.
Vọng Cổ:
Anh Hai ơi em hứa sẽ quyết tâm học thật giỏi, thật chăm để không phụ lòng bao người mong đợi. Và mỗi khi nhìn lá cờ đỏ tung bay trên sân trường ngập nắng em sẽ nhớ lời anh căn dặn lúc xa… nhà… (-)(-)
Câu 1. Nhớ người lính Trường Sa da sạm nắng chan hoà. (-)
Đôi vai rộng gánh hai đầu đất nước
Lấy ánh sao trời làm bạn với đêm đen (SL)
Giữa muôn trùng nòng súng thép giương cao
Để em thơ ngon giấc ngủ ngọt ngào
Sóng biển dạt dào thấm mặn đất quê hương
Trường Sa ơi trái tim anh là bất tử…
Nói Dặm:
Anh Hai biết không?
Nghỉ hè năm nay em sẽ được đến Trường Sa,
cùng bè bạn thầy cô về thăm nơi hải đảo
Vì nghe nói Trường Sa gần lắm
Ngay trong mỗi trái tim mình bởi sức sống thiêng liêng.
Câu 2. Ai đã đặt tên cho quần đảo Trường Sa nơi muôn trùng nắng gió, giữa ngút ngàn xanh sóng biển nhẹ vươn mình… (-)(-)
Bão dội mưa tuôn lính đảo vẫn vẹn gìn… (-)
Dãi cát dài nằm trong lòng biển mặn,
Nhấp nhô từng bãi đá san hô. (SL)
Trang vở học trò em sẽ ghi rõ từng chương,
Nuôi ý chí đấu tranh từ dấu chân phía trước.
Anh đó đứng canh biển trời non nước,
Em bước tiếp chặng đường mà anh đã đi qua…
Lý Con Sáo:
Đêm Cô Lin
Nghe sóng dập dồn nơi tim
Giữa ngàn trùng gió sương
Súng trong tay canh giữ biển trời
Dẫu đêm đen lòng mãi rạng ngời
Lính đảo kiên cường dù bao hiểm nguy
Bọn xâm lăng luôn rình rập ngày đêm
Ngọn lửa lòng còn muôn thuở sáng soi
Trong trái tim những cháu con Rồng Tiên.
Vọng Cổ:
Con tàu khơi xa chở theo bao ước mơ hoài bão. Ôi Đá Thị, Phan Vinh, Thuyền Chài đảo chìm đảo nổi luôn đứng sừng sững hiên ngang trước sóng gió đêm… ngày… (-)(-)
Câu 5. Những cây bàng vuông ngạo nghễ dạn dày… (-)
Như anh Hai đạp trên từng con sóng dữ,
Người lính đảo oai hùng quyết gìn giữ biên cương. (SL)
Nam Yết, Sinh Tồn đâu đâu cũng quê hương,
Em tự hào được đứng đây hát bài ca đất nước.
Lời yêu thương dẫu khuất chìm trong nghẹn nấc,
Mà mãi vang xa lan tỏa khắp biển trời…
Câu 6. Thương biên đảo thiêng liêng neo mình nơi đầu sóng cả,
Để bảo vệ muôn đời cho đất Mẹ Việt Nam.
Bài học nằm lòng anh đã dạy cho em,
Yêu biển đảo quê hương như một phần máu thịt.
Song Tử Tây, Quế Đường, Sơn Ca, Đá Lát,
Tiên Lữ, nhà giàn lòng luôn son sắt kiên trung.
Ôi xương máu cha ông đã từ ngàn xưa đổ xuống,
Và nằm lại nơi đây để gìn giữ sơn hà.
An Bang gió biển ùa về
Quyện hòa son sắt lời thề hôm nay
Nguyện làm người lính tương lai
Giữ canh quần đảo đêm ngày Trường Sa./.
Long Xuyên, ngày 14 tháng 7 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)