DÂN MIỀN TÂY
Đặng Thanh Huyền
Nói lối:
Anh ở Cần Thơ bên bờ sông Hậu
Tôi quê nhà xứ biển Kiên Giang
Dù cho ta có xuống bể lên ngàn
Dân miền Tây vẫn nồng nàn tình nhân ái…
Vọng cổ:
Câu 01: Ơi hai tiếng miền Tây nghe sao ngọt ngào da diết. Như dòng nước trong xanh bao đời mải miết, chở vị ngọt phù sa bồi lấp vạn... ân…tình.
Mình gặp gỡ nhau đây giữa chốn đô thành.
Đất Sài Gòn dù có xa hoa diễm lệ, cũng đâu thể bằng sông nước miền Tây.
Nhớ em gái Giồng Riềng bé nhỏ thơ ngây, lúc tiễn đưa anh nước mắt lưng tròng.
Tự miệt vườn sông nước Cửu long, mình hội ngộ về đây cho lòng thêm thương mến...
Câu 02: Đồng đội của anh tự miền xa Tổ quốc, đồng đội của tôi Đồng Tháp - Thanh Bình.
Dù ở nơi đâu cũng là đồng đội của mình.
Thằng Thắng Hậu Giang, thằng Huyền xứ Vĩnh, thằng Tấn Cái Bè còn Thốt Nốt thằng Minh.
Đất nước qua rồi thời khói lửa chiến tranh, vẫn còn vẹn nguyên tấm chân tình người miền Tây mộc mạc.
Đồng khởi Bến Tre cho quê hương mình đổi mới, Khởi nghĩa Nam kỳ còn vang mãi bản hùng ca...
Ngâm thơ:
Miền Tây sông nước hữu tình
Yêu anh bộ đội vừa nhìn đã thương
Lời em ngào ngọt khiêm nhường
Cho tim loạn nhịp vấn vương trong lòng...
Vọng cổ:
Câu 05: Em ở chốn thành đô nhà cao cửa rộng. Dẫu có thừa dư lụa là gấm vóc nhưng em chẳng quý yêu hơn tấm lòng chân chất của những chàng trai miền sông nước ... chung...tình.
Gìn giữ vẹn nguyên tha thiết một bóng hình.
Người miền Tây sao hiền hoà nhân hậu, đức tính khiêm nhường nhã nhặn thẳng ngay.
Dẫu lần đầu về với miền Tây, nhưng đã say tình người say luôn miền sông nước.
Em gặp anh dù chưa lần hẹn ước, nhưng đã yêu thiết tha màu áo ấy oai hùng...
Câu 06: Đất Sài Gòn em mòn mỏi chờ anh, như đón đợi người thân về thăm xứ sở.
Miền Tây ơi đến ngàn năm muôn thuở, vẫn luôn dạt dào trong lòng lữ khách phương xa.
Giữa đô thành ta góp giọng hát lời ca, để vang xa xứ Chín Rồng đến mọi miền Tổ quốc.
Ngày mai này em về thăm Sa Đéc, anh ghé lại Tam Nông xứ sở bưng biền.
Ngâm thơ:
Miền Tây sông nước ngọt ngào
Cửu Long đất Mẹ dạt dào yêu thương
Dù đi xa cách quê hương
Lòng luôn nhung nhớ miệt vườn miền Tây./.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 31 tháng 8 năm 2008.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---