NỖI BUỒN NHỚ MẸ ĐÊM KHUYA
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Trời Cần Thơ bỗng nghe lòng buốt lạnh
Nhớ mẹ hiền giọt lệ nhỏ tàn canh
Nhớ quê nhà nhớ đồng lúa màu xanh
Nhớ Vĩnh Long nhớ hương tình xứ sở.
Vọng Cổ
Con trở lại chốn xưa bên hiên nhà nhỏ. Đếm từng giọt sương rơi thì thầm trong gió người mẹ nơi đâu sao thương nhớ... khôn... cùng.
Câu 1. Đất khách phương xa tê tái lạnh lùng.
Ôi có nỗi buồn nào bằng nỗi buồn xa cách,
Cô độc phương trời thiếu vạn tình thâm.
Giấc mơ càng thổn thức bâng khuâng,
Thương nhớ mẹ thêm gấp vạn lần.
Mẹ tảo tần vất vất đã bao năm,
Nuôi lũ con khờ trưởng thành khôn lớn.
Câu 2. Trời Cần Thơ sương giăng đầy khắp nẻo, buốt nhói tâm can thêm lạnh lẽo se lòng.
Chắc mẹ giờ đây trên sóng nước đầy đồng.
Cuộc mưu sinh kéo dài trong bóng tối,
Chiếc áo vai sờn sao đủ ấm mẹ ơi.
Gió rít liên hồi cành lá cũng tả tơi,
Ôi thương quá cánh cò đêm lặn lội.
Càng nhớ thương con cảm thấy mình có lỗi,
Chữ hiếu chưa tròn thêm nặng gánh mẹ cha.
Nói Lối
Đêm đã khuya con một mình nơi gác trọ
Thao thức canh trường lòng nhớ mẹ khôn nguôi
Lệ sụt sùi trên khoé mắt dần rơi
Con giấu che để mẹ khỏi nhìn... bật khóc.
Vọng Cổ
Hãy yên lòng mẹ ơi con vẫn miệt mài ăn học. Nhớ lời dạy thuở nao con luôn trui rèn cho lớn lên tầm vóc để mẹ cha thôi khổ nhọc... trong... đời.
Câu 5. Phải là ngôi sao sáng nhất bầu trời.
Mẹ đã hy sinh suốt một đời gian khổ,
Kỳ vọng đứa con mình rạng rỡ tương lai.
Dẫu thân gầy áo bạc sờn vai,
Mẹ cũng đâu quản đêm ngày tần tão.
Dẫu nắng gió mưa sương vạn ngàn giông bão,
Lòng mẹ mãi bao la không chút phai mờ.
Câu 6. Mẹ có khác nào vị thần thánh cõi tiên,
Đã ban phước lộc an lành cho con mãi mãi.
Nỗi nhớ thương có làm đường xa ngắn lại,
Xin cho con được gặp mẹ hiền dù chỉ trong mơ.
Nhớ buổi tiễn đưa mẹ đầm đìa nước mắt,
Con nghèn nghẹn từng lời cố ngoãnh mặt quay đi.
Đây chiếc chăn còn đằng kia tấm áo,
Là nguồn ấm thiêng liêng mẹ gửi đứa con khờ.
Nỗi lòng thương nhớ càng thêm
Con lưu giữ mãi trong tim suốt đời
Ngoài trời đẫm ướt sương rơi
Ngỡ như tiếng Mẹ ru hời ngày xưa./.
Cần Thơ, ngày 14 tháng 5 năm 2004.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---