TÌNH MÁ NĂM CĂN
Tác giả Bs Nguyễn Thanh Điền
VĂN THIÊN TƯỜNG (Lớp dựng)
Nhớ chuyện ngày xưa bây giờ như sống lại
Má ôm nỗi khổ đau đăng đẳng trong lòng.
Ôi đau xót cho bà má Năm… Căn.
Bỏm bẻm nhai trầu, luôn mặc áo bà ba,
Đầu bà bới tóc, hình ảnh thân thương,
Ở mảnh đất xa xôi,
Chịu bao sóng gió dập dồn.
-Là một miền quê,
Quanh năm mưa dầm nước ngập,
Đước ken với mắm dày trùng điệp,
Má chịu nắng mưa đã bao năm rồi.
Không một lời than trách, dù cho lắm gian nan,
Giữa đêm buồn gió thổi mưa rơi,
Nghe trong tim nức nở ngậm ngùi.
-Tiếng hát của ai? Sao mà nghe buồn não nuột, đã làm hồn tôi rơi lệ,
Xin cám ơn ai đem tiếng hát tặng đời.
Dù gian khổ nhưng Má vẫn nở nụ cười.
Đó cũng là… chút niềm an ủi…
Giữa cuộc đời đau khổ Má nặng mang.
VỌNG CỔ
Câu 1: Tôi rảo bước theo lối rẽ đường quê về thăm rừng đước mênh mông
bạt ngàn xanh thẳm nơi chứa đựng bao tiềm năng quý giá,
và có bà má yêu thương đã gây cho tôi niềm xúc động vô …bờ.
Năm Căn ơi! Bao thương nhớ đợi chờ.
Bà má quê vẫn dạn dày mưa nắng, năm xưa Má vào "Hội mẹ" nuôi bộ đội chống giặc ngoại xâm(-)
Chợ Năm Căn bao lần giặc đốt phá tan hoang, cũng bấy nhiêu năm dân làng xây lại chợ.
Cảm kích thay những người mẹ anh hùng, hy sinh chồng, con mình xả thân cho đất nước(-)
Câu 2: Đã trải qua những thăng trầm lịch sử, khói đạn, mưa bom giặc hủy diệt tơi bời.
Rừng đước vẫn vươn cao mang sức sống tuyệt vời.
Rừng ngày xưa từng che quân đánh giặc, cây đước chính là linh hồn của rừng ngập mặn Năm Căn(-)
Mang nhiều lợi ích cho nước, cho dân, che nắng, che mưa, đỡ lòng khi đói.
Gắn bó sâu xa từng mảnh đời, thân phận, như gắn chặt người, tình mẹ với quê hương.
LÝ TRĂNG SOI
Ơi! Rừng xanh, gió nấc trên cành,
Nay về Năm Căn xuyến xao bao tình.
Nhớ ùa về trong mắt mẹ thâm quầng.
Ơi! Dòng sông, dòng sông Cửa Lớn nối nhịp cầu thương.
Dường như thu khóc bên sông,
Hay Má ngồi như ngóng đợi chờ con.
VỌNG CỔ
Câu 5: Mấy mươi năm qua đất nước ta từng ngày đổi mới,
Nhịp cầu mới Năm Căn thêm tươi hồng rạng rỡ nối tình yêu thương chan chứa đôi… bờ.
Mơ ước bao năm nay đã thỏa mong chờ.
Cầu bắt qua sông vững vàng Cửa Lớn, nối hai miền Ngọc Hiển với Năm Căn(-)
Kể từ bây giờ không còn cách bến, ngăn sông, thỏa ước mong thỏa lòng dân mong đợi.
Má Năm Căn tóc ngả màu bạc trắng, mà nỗi nhớ cứ đong đưa theo chiếc võng má nằm.
Câu 6: Quê hương những năm qua cũng không ngừng phát triển đi lên tiến tới trở thành thị xã.
Bao nhiêu nỗi đau của má cũng đã dần trôi theo sự đổi thay của quê hương đất nước(-)
Những con đường, ngôi trường, công sở, những vuông tôm, ruộng vườn làm cho cuộc sống ấm no.
Chiếc Cầu Năm Căn mở ra sự giao thoa hàng hóa, phát triển kinh tế làng quê, má rất vui mừng.
Thật tự hào và cao đẹp biết bao,
Những bà Má âm thầm hy sinh cho đất nước,
Xắn đôi tay áo, buộc chặt khăn rằn,
Đánh tan bọn giặc Năm Căn thanh bình./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…