BAO GIỜ CHO ĐẾN THÁNG MƯỜI
Lời thơ: Đình Đức
Lời cổ: Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI:
"Bao giờ cho đến tháng mười"
Cho tôi tìm lại nụ cười thuở xưa
Đánh rơi một buổi chiều mưa”
Bởi vì cô vít mới vừa vào đây.
LÝ CÁI MƠN:
Chiều ...dần trôi....hoàng hôn buông sắc tím,
Bởi bóng cô vy, gây nhiều đớn đau từ ly,
Gió miên man, lòng phố vắng người đi không về,
Chiều nơi đây lá vàng rụng rơi,
Phống vắng thưa người ơi!
Mùa thu buồn lả chả lá vàng.... rơi.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Phố phường hoang vắng lưa thưa từng cơn mưa càng thêm giá lạnh
Mỗi đứa mỗi nơi, mỗi người mỗi ngả, biết tìm nhau đâu khi dịch bệnh lan... tràn.
Dịch bệnh gây bao thảm cảnh cơ hàn.
Cha phải xa con, vợ chồng ly táng
Bao giờ được gần nhau không phải ngại cách ly(-)
Lệ chợt nhòa ướt đẩm bờ mi
Vì Mẹ của em mới bị Cô-vy mất rồi!
Cho đến bao giờ gặp lại em tôi, một mình ngơ ngác, buồn vươn khóe mắt(-)
VỌNG KIM LANG ( đoạn đầu)
Ôi!...đớn đau lệ tuôn...suốt bao canh trường, mắt vươn lệ nhòa
Từ ngày dịch bệnh hoang man
Thu sang rớt bao lá vàng, gió chiều nhẹ thổi miên man...
VỌNG CỔ:
Câu 2:
Khi chẳng may mắc phải dịch bệnh, sẽ bị cách ly một nơi chẳng có bạn bè.
Không cha, không mẹ mưa nắng đêm ngày.
Giàu sang bổng hóa ăn mày, chờ tin cứu trợ từng ngày đợi trông(-)
Mong chờ có một dòng sông, cuốn trôi " đỏ quạch" mênh mông "xanh rờn"
Trăng thanh hòa nhịp tiếng đờn, tấu bài Thập thủ Liên hườn đắm say.
NÓI LỐI:
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương”
Người mắc bệnh dịch phải thương nhau nhiều
Cuộc đời ngắn ngủi bao nhiêu
Yêu thương, chung sức bao điều đẹp hơn.
LÝ SÂM THƯƠNG:
Trong khó khăn gian lao...
Cùng nhau, chung tay, chung sức...
Cho ước mơ bay cao, ngày mai hạnh phúc tương lai
Dù cho nhiều gian nan, đồng bào ơi! Quyết tâm vững vàng
Vượt muôn ngàn hiểm nguy, cùng bên nhau đắp xây cuộc đời.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Đồng bào ơi!.... Ta hãy bên nhau nối vòng tay lớn...
Xây đài yêu thương, dựng đền nhân ái,
Góp chung ngọn nến soi sáng đêm.... trường.
Tương lai sẽ thành bão lửa sáng soi những con đường.
Ánh bình minh xua tan bóng đêm đen tối
Lứa đôi vẹn mối duyên thề, nụ cười trở lại nắng mai(-)
Ta lại bên nhau má tựa kề vai
Không còn chốt chặn những ngày mưa nắng
Không còn nặng gánh nhục vinh, hèn mọn
"Ở đâu yên đó" để cuộc sống thanh bình.
Câu 6:
Sống đây mất đó lẽ thường, qua cơn bĩ cực ngẫm mình soi gương
Công danh như áo cũng sờn, hơn thua vứt bỏ nhịn nhường thì hơn(-)
Đời người như cỏ gió đùa, tiền tài như núi dịch vờn cũng thua
Giữ gìn tâm thiện bốn mùa, chẵng bao giờ mất xanh tươi nụ cười.
Chẵng bao giờ đợi tháng mười
Đánh tan cô vít tiếng cười hân hoan
Mùa xuân hạnh phúc dâng tràn
Con thuyền Bát Nhã ánh vàng tương lai./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…