THIÊNG LIÊNG TÌNH BÁC
Huyền Nhung
Lối thơ
Con lớn lên chưa một lần gặp Bác
Nhưng câu hát quê hương con thuộc tự bao giờ
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”.
Vọng cổ
Lời thơ non nước ngàn đời còn ghi nhớ! Tình Bác thiêng liêng muôn thuở chẳng phai …mờ!
1./ Bác đã cho chúng con tình yêu vô bến vô bờ …Bác là ánh sao trên bầu trời tỏa sáng – là hạt mưa rào, là giọt nắng chói chang. Bác là ngọn gió mùa xuân, là vầng trăng sáng trong lành – Là giọng hát ầu ơ ru con trong giấc mộng. Là lũy tre làng, là cây cầu nhỏ bắc qua sông. Tình Bác mênh mông như trời cao biển thẳm.
2./ Con lớn lên chưa một lần gặp Bác – Nhưng tình Bác thiêng liêng dào dạt trong lòng… Bác là ngọn hải đăng trong đêm tối hãi hùng. Nước mất, nhà tan thương dân lành lầm than nô lệ. Kiếp sống đạo đày nước mắt chan cơm. Từ giả quê hương ra đi tìm đường cứu nước. Anh thợ nghèo mà lòng rộng lớn mênh mông. Bác đã làm công cho một con tàu nấu cơm, rửa bát. Đốt lửa, tát nước hầm tàu đâu cũng gọi “anh Ba”.
Thơ
Con lớn lên chưa một lần gặp Bác
Nhưng câu hát quê hương con thuộc tự bao giờ
Bác Hồ ơi! Đêm nằm mơ con thấy Bác
Vầng trán cao, đôi mắt sáng long lanh
Vọng cổ
Bác đã đi xa rồi giấc ngủ nghìn thu, khi quê hương còn trong máu lửa. Là bao nỗi ưu tư dằn dặt trái tim …người.
5./ Không! Bác vẫn còn đây dáng vóc rạng ngời …Dìu dắt chúng con trong bước đường đi tới. Non nước thanh bình còn bao nỗi lo toan. Bác Hồ ơi! Chúng con nguyện làm theo lời Bác: “Không có gì quý hơn độc lập tự do – Thà chết chứ không chịu làm nô lệ”. Lời Bác ngàn năm vang giục cháu con giành chiến thắng tuyệt vời.
6./ Bác đã đi xa rồi, hình ảnh Bác mãi ở trong con. Trong lòng người Việt Nam, bạn bè năm châu bốn bể. Cuộc đời này và mãi mãi mai sau. Hạt giống Bác ươm – vườn xuân tỏa hương thơm ngát. Ở miền Nam xa xôi, con chưa ra thăm lăng Bác – là nổi bâng khuâng cháy bỏng trong lòng.
Bến nhà rồng chiều nay miên man con nước chảy
Đôi trai gái hẹn hò – đàn em nhỏ tung tăng
Nước non này vạn dặm xa xăm
Nhớ người đi mở cõi cơ đồ Việt Nam./.