CHUYỆN CHÀNG BỐN VỢ
Dương Kinh Thành
Kính thưa quý ông bà cô bác gần xa (tằng hắng) Tôi vốn chẵng tham lam nhưng có tới bốn bà vợ. Chặng vay vợ chồng mà có cục nợ cầm tay. Như bóng với hình tuy một mà hai, xin kể lại cho cô bác nghe để cùng suy ngẫm:
KHỐC HOÀNG THIÊN
Bà vợ đầu tiên, tôi yêu quý nhứt,
Đi đứng nằm ngồi không xa nửa bước
Ăn uống áo quần rồi xe cúp ưu tiên
Lại còn xế hộp lạnh nóng tùy thời.
Chặng bao giờ làm trái ý nàng đâu
Và cũng chẵng to tiếng với nhau.
Bà vợ thứ hai đứng đi thường trực
Lúc vào nhà hàng hay lúc nhày đăng-xin
Có nàng thì vui vắng lại thấy buồn
Nên tôi và nàng chẵng thể rời nhau.
Tôi luôn giữ cho bát nước đầy
Không để một lân cạn vơi.
Bà vợ thứ ba tôi ít khi nghỉ đến
Năm họa mười thì những khi thiếu thốn
Tôi mới ngó ngàng để chút quan tâm
Có cũng như không vậy mà
Nói chung không có nàng cũng chẵng chết ai
Nhưng có thì càng đông vui
Còn bà thứ tư hẩm hiu cô độc
Chẵng phải xấu gì nhưng cứ ẩn khuất bên trong
Bởi tôi sai khiến như nô tỳ
Vâng dã đứng quỳ chẵng dám hở môi.
Bốn bà vợ tôi bốn cảnh sống rạch ròi
Nhưng rất thuận hòa…Ô-Kê./
VỌNG CỔ
1 - Những tưởng sẽ mãi ấm ên gia đình hạnh phúc. Nhưng một chuyện xảy ra bởi tánh ý đàn bà xung khắc bấy lâu nay bị đè nén. Đó là lúc tôi nằm thoi thóp chờ quỳ sứ Diêm Vương lên cắt hộ khẩu chuyển cư lìa xa dương thế. Lìa xa luôn cái xác thân này…
Tôi vội vã họp đại hội đồng lầ cuối, bà thứ nhất được nghe tôi giải bày…
Tôi nói “Này em yêu vấu ơi nghĩa vợ tình chồng bấy lâu nay, em là chị cả đói no ấm lạnh có nhau chắc lần này em không từ chối theo ta?” Náng buông câu phũ phàng “Trời ơi sức mấy thôi đi cha (-) Tôi nỗi xó xung thiên “Xưa nay ta vốn cưng chiều ai nhứt?”. Nàng nói “Anh yêu tôi nhưng nỡ lòng nào anh bắt tôi cắt hộ khầu xuống xây tổ uyên ương dưới Diêm Vương , thôi đi tám”.
2 - Tôi đảo mắt tìm bà vợ thứ hai, bởi khi sống thiếu nàng tôi buồn vô hạng. Nghỉ lần này nang sẽ theo tôi có bầu bạn, nhưng mặt lạnh như tiền vội vàng liếc sọc liếc ngang.
“Bà chị cả anh tốn công sức làm sang sao anh không kêu bả đi cho xứng đáng đẹp tình…
Tôi nổi nóng la lên “Nàng chỉ biết có một mình”,,,
Trước khi ta khổ sở đủ điều chịu nóng lạnh đói khát mới gìn giữ được mi. Nay sao chẵng nghỉ suy chút tình mà buông lời bạc bẽo vô ơn (-) . Nàng nói “Anh tìm tôi vì anh cần tôi chớ nào tôi mời gọi, có gian khổ là tại mình cớ sao đem ra kể lể với tôi. Tưởng tìm đến đâu cũng ráng theo anh chớ còn giáp mặt với tử thần thì tui….hỏng dám đâu”.
NÓI LỐI
Quá ngán ngẫm với tình đời dâu bể
Dó biển dễ dò mà lòng dạ con người dễ mấy ai đo
Bà vợ thứ ba được gọi vào, tỏ vẻ ra lưu luyến
Khóc lóc một hồi rồi cất tiếng vang vang :
(Nhái giọng ỏng ẻo) Tui hà! Đúng là tui với anh vốn nghĩa nặng tình sâu, nhưng tui chỉ có thể nhỏ chút lệ sầu mà đưa anh tới đầu xóm mà thôi. Sức mấy mà em theo anh xuống dưới. Tui lỡ kiếp toi mọi làm vợ anh thì phải để tui đi làm lại cuộc đời chớ,. Ô-rờ voa”.
NẶNG TÌNH XƯA
Tôi tranh thủ chút hơi tàn còn lại.
Nói đôi lời với bà vợ thứ tư
Nàng tuôn tủi ngẹn ngào tỉ tê:
“Em lìa mẹ cha để theo anh đến giờ
Làm vợ hầu hạ anh sớm tối miệt mài
Thì dù ra sao wm cũng lo tròn bổn phận
Quyết theo chàng cho trọn nghĩa tào khang”.
VỌNG CỔ
5 - Nghe đến đây chắc cô bác gần xa đã tỏ tường thế sự. Nói hỏng phải để lên lớp chớ cô bác gần xa nghỉ coi vợ ở đâu mà dư giã đến thế. Chẵng qua bốn bà vợ của tôi chính là bố cái nợ tiền khiêng tiềm ẩn ở trong mình…
Đây nè, bà vợ thứ nhứt là dụ cho thân xác của mình…
Bởi ở đời ai ai cũng quý yêu trau chuốc cho nó, nóng quạt lạnh đắp chìu theo nhưng ngủm rồi nằm ra đó nó có chịu đi theo -
Còn bà vợ thứ hai thì dụ cho tiền bạc, có nó thì vui vẻ cả làng vắng nó lại buồn xo .Đôi khi vì nó mà tội ác phát sinh nhân tình ly tán, nó có theo ta đâu đành trả lại cho đời.
6 - Bà vợ thứ ba là những quan hệ anh em bạn bè thân thích, sanh thời lấy đó làm nghĩa tình khắng khít nhưng nó cũng chỉ đưa ta đến nghĩa địa là cùng. Có thương nhớ nhau rồi thời gian qua cũng xóa nhòa lưu luyến, lại ăn uống vui vẻ bình thường như chưa hề có mặt ta – Còn bà vợ thứ tư đó chính là tâm ý và nghiệp dĩ của mính, âm thầm một góc mà nhận đầy những tham lam và tội ác.
Chính nó sẽ theo ta đến tận cùng nghiệp báo, rồi lại sánh vai nhau trong ác đạo hoài.
Bốn bà vợ này ai cũng có chớ chẵng riêng tôi
Có nghỉ kỷ lại rồi mới giựt mình hoảng vía
Vậy mà mình cứ chấp cho là ân là nghĩa
Khi đến hơi tàn thì ân nghĩa đó cũng tiêu tan./
---------
Chú thích của tác giả: Tác phẫm này viết trong ambum ca cổ Phật giáo “NƯƠNG ÁNH TỪ QUANG “ do Đạo Phật Ngày Nay xuất bản năm 2004 với giọng ca của nghệ sĩ Hề Sa.