CÔNG CHA NGHĨA MẸ
Hoài Phong
Phụng hoàng 12 câu
Song thân ơi!
“Ơn dưỡng dục một đời con ghi tạc
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên”
Tấm thân này do cha mẹ tạo nên.
Công sanh dưỡng như trời cao biển rộng.
Mùa Vu Lan này nữa là đã bao năm con rong ruổi miệt mài thân viễn xứ. Nhìn nụ hoa hồng ai cài trên ngực áo cõi lòng con bỗng thấy bâng… khuâng.
Thương cha mẹ già đang ngày đêm mong nhớ.
Đứa con khờ nơi đất khách.
Xứ lạ quê người,
phải nhọc nhằn trong cuộc mưu sinh.
Bao gian lao,
bởi cuộc sống khó khăn,
lo cơm áo gạo tiền.
Có nhiều đêm ngậm ngùi con thức trắng.
Thương cha mẹ già,
như chiếc đèn bất lụn dầu hao.
Nhớ ngày ấu thơ,
trong vòng tay mẹ cha, luôn chăm sóc vỗ về.
Con vô tâm cứ hay dỗi hay hờn.
Để cho mẹ cha,
đau lòng mà con nào đâu hiểu được.
Bao tháng năm dài,
cuộc đời khổ nhọc gian nan.
Nuôi cả đàn con, với tình thương yêu vô hạn.
Chắc chiu từng cắc từng đồng,
để lo cho đàn con ăn học thành tài.
Biết bao ân tình.
Bao giờ,
con đền đáp cho mẹ cha.
Tóc bạc như bông mà vẫn lo lắng cho con,
mong đợi từng ngày,
những đứa con khờ nơi chốn xa xôi.
Ơi hỡi song thân,
xin hãy yên tâm mà an dưỡng tuổi già.
Cho con được đáp đền, nghĩa ơn cao cả.
Suốt cuộc đời này,
ơn cao dày con mãi khắc ghi.