BÁC HỒ KÍNH YÊU
Hồ Việt Phương
Nói lối
Bác Hồ đi chợ Tết ở Đồng Xuân
Để vui cùng nhân dân nhân ngày xuân mới
Khăn lụa che râu, nón cát dày sáu múi
Bác mặc áo ngũ bạc vai chân đi dép nhỏ.
Vọng cổ
Câu 1: Nhấc chiếc kính rọng đen lên ngang tầm mắt rồi thong dong Bác bước vội ra …đường. Bác hóa thân là ông lão chân quê nho nhã nâu sòng... Bác cháu vui cười qua đường Nguyễn Thiệp. Gió Hồ gươm hơi bật lạnh ba sương. Nước Sông Hồng ánh ánh mặt gương, thấy cánh chim nhỏ ríu rít trên hàng cổ thụ. Bác Hồ đi chợ Tết ở Đồng Xuân, Ôi nắng sớm điểm hồng sáng xuân đã chớm nở.
Câu 2: Sáng 30 tết năm Đinh Mão Miền Bắc lo toan khắp nước nhà. Miền Nam thắng trận vang lừng Ấp Bắc, Bác đi chợ Xuân vườn hoa nở đậm đà. Nhớ năm 41 Bác về Pắc Pó cầm nấm đất quê hương Bác thương nỗi đứa con nhà. Hơn 80 năm bọn thực dân đã chiếm lấy Sơn Hà. Đêm Sài Gòn nhớ quê xa thương Hà Nội. Bác đi giữa Quê hương mà đã mất quê hương. Khổ ải thăng trầm đi tìm đường cứu nước, cứu dân rạng rỡ Ba Đình Bác đọc tuyên ngôn độc lập. Sáng nay miền Nam tung bay cờ giải phóng, Miền Bắc xây dựng cơ đồ bền vững với thời gian.
Lối
Bác Hồ ghé chợ Bách Hoa nghe dân sắm tết
Bác lên chợ Đồng Xuân nối tiếp những cửa hàng
Khắp chợ xuân, cười nói cùng xuân
Bác vui lòng thấy dân ta đã có ăn ngon mặc đẹp
Vọng cổ
Câu 5: Bác qua ngõ Ngọc Hà xem hoa tết, Bác thương mấy cành huệ xinh tươi khoe sắc hòa quyện hương thơm cùng với sen hồng... Ôi huệ trắng sen thơm tình cỏ nội hoa đồng. Tựa như đời Bác một nhà nho học, đi đuổi giặc dựng sơn hà đến ngày độc lập tự do. Trên đầu tóc Bác sương đi, chắc đôi sợi đã bạc vì chúng con. Tiếng nhà thơ tiếng lòng non nước, nguyện nhớ công ơn của Bác muôn đời.
Câu 6: Bác Hồ đi chợ tết ở Đồng Xuân, bỉ cực thái lai Bác vui cùng đất nước
Nhớ xuân xưa Bác lên non kháng trận, thấy khí thế quân mình tựa ngưu đầu đuổi xâm lăng. Từ độ Bác đi lên cõi vĩnh hằng, mỗi năm xuân về Bác không còn đi chợ tết. Cả dân tộc không còn nghe thơ xuân của Bác, thơ mừng xuân mừng dân tộc anh hùng. Bác Hồ đi chợ tết ở Đồng Xuân, áo cũ bạc vai chân đi dép nhỏ. Khăn lụa che râu đôi gọng đen kính lão, Bác ngoảnh lại nhìn cả đất nước vui xuân.