HOA TÍM MIỀN THÔN DÃ
Nguyễn Thanh Điền
Lối
Chiều Chợ Mới tham quan di tích
Ngẩn ngơ buồn nhớ nhớ thương thương
Sợi mưa rào rã rít níu tơ vương
Hoa bằng lăng tím, tím ngời miền thôn dã.
Lý Chiều Chiều
Chiều chiều đứng ngắm phía bờ sông
Sông Tiền Giang
Ngó mong thương về nơi ấy
Xót xa, tiếc thương bao người
Thương tiếc thương bao người
Vì đời quên thân
Như hoa sáng tươi dâng đời.
Vọng cổ
1. Cầu ván đong đưa chiếc ô tô vừa dừng chầm chậm, chợt thấy em gái đăm chiêu mân mê chùm hoa tím nở. Có lẽ hoa đẹp, hoa xinh, hoa có hồn thi vị bởi sông nước cù lao, tình đời quyến rũ, tuy không nói lời chi nhưng suy tư sâu nặng như chiếc đò ngang lênh đênh trên sông nước vơi... đầy...
Bông tím lá xanh dưới hoàng hôn ẩn hiện gương mặt ai những nét u hoài. Chiều Hội An miên man nỗi nhớ, xót thương buồn nghe kể chuyện ngày xưa. Sống thanh nhàn nơi nhà rộng lầu cao, biết ai còn nhớ những ngày hoa tím rụng. Đánh bạo đôi dòng chép lại khúc ca, nhắc chuyện tháng ngày qua với tấm lòng thương nhớ.
2. Em gái ơi! Em suy nghĩ chi mà cuối đầu trầm mặc, để hạt mưa rơi nằng nặng buốt tơ lòng. Bên bia tạc ghi danh người nữ du kích anh hùng. Em kể chuyện ngày xưa khi sa vào tay giặc, lũ gian tà giết chị thả trôi sông. Biến đau thương thành hành động, người dân Cái Tàu đưa chị vào nơi an nghỉ, hoa bằng lăng tím ven đường rụng cánh tiễn người đi. Hoa tím ngày nay bên bia đá như hiện thân người liệt nữ, xinh xắn sân trường làm đẹp miền quê.
Ngâm
Mặc sông bên lở bên bồi
Sóng to mặc sóng cuốn trôi cát bờ
Hoa khoe sắc thắm nên thơ
Trần gian tươi sáng, ước mơ đạt thành.
Cao Phi
Rán chiều lung linh, mái tóc bồng theo gió nhẹ nhàng
Làm người mê say, theo cơn gió tâm tình vuốt ve
Sông xanh, nước biếc, bạc ngàn vườn cây ăn trái
Rau quả bốn mùa, vươn ra khắp chốn cho đời vươn xa
Hoa tím miệt vườn, luôn đua nở cho đời thắm tươi.
Vọng cổ
5. Dù ai có nhớ, có quên hay lạnh nhạt thờ ơ với bằng lăng hoa tím nhưng hoa vẫn ngạo nghễ sắc hương trong vườn, trường học. Hoa sánh mình như phượng vĩ, hoàng lan dù bụi mờ nắng nhạt vẫn đằm thắm thướt tha như hoa đời vì đại nghĩa, bền chặt hiếu trung, vẹn nghĩa đất anh... hùng...
Chợ Mới xứ sở thơ ca, nghệ sĩ tương phùng. Binh lửa đi qua không làm phai nhòa thắng cảnh, sóng nước sông Tiền vẫn lấp lánh bóng cờ sao.
Cột Dây Thép vươn cao sừng sững,
Gắn tôn thờ lý tưởng nơi đây.
Sông nước cù lao có đê bao ngăn lũ,
Gương mặt quê hương có hoa tím rạng ngời.
Nói dặm
Giọt nắng chiều đọng lại vuốt ve hoa,
Hoa bằng lăng tím, tím lòng ai thờ thẫn.
Hoa cuối đầu chào tạm biệt bóng tà dương,
Hướng nguồn cội góp thơm từng trang sử.
6. Từ cù lao Giêng sang Hội An đến cù lao ông Chưởng, có nơi nào không mang di tích tiền nhân. Tiếng quốc u buồn vang gọi cố nhân, gợi vươn vấn nỗi niềm hoài niệm. Viếng đình, chùa tưởng niệm anh linh, thắp nén nhang thơm tưởng nhớ cội nguồn. Biết bao đời người mở đất, giữ non sông, nhiều gương bất khuất như anh hùng Huỳnh Thị Hưởng. Như bông hoa tím tuyệt vời, sống giữa vườn đời hương tỏa muôn phương.