KHÚC HÁT MIỀN ĐÔNG
Nguyễn Minh Tuấn
Nam xuân
Lần đầu tiên …
Tôi về, miền đất Dương Minh Châu
Xa xôi ấy có bao lâu.
Mà vẫn lặng thầm nhớ nhau
Hồ nước xanh sóng vỗ chân trời.
Mặt hồ soi bóng nắng rạng ngời
Như để ấp ủ trong lòng.
Hình ảnh một thời gian lao
Cứ ngỡ quê em, như quê anh miệt chợ Đào
Hạt ngọc trắng thơm ngọt ngào,
Nên khiến xui mình thương nhau
Hồ nước trong, mênh mông bất chợt,
Sóng vỗ chân trời sóng bủa lao xao
Thuyền đi lóng lánh ánh trăng,
Sóng bạc giữa lòng hồ in sâu
Vọng cổ
Sông nước mênh mông còn lắng sâu trong khúc hát, lời hát về Tây Ninh dào dạt mấy…
1/…. thâm tình. Đồng nước Dương Minh Châu sao giống quá quê mình. Ngụm nước mát trong chứa chan tình lữ khách, mây núi bưng đồi ai vẽ đẹp nên thơ. Thuyền ta qua nơi đàn cá ngược xuôi, đêm nay mình ngắm trăng giữa thiên cảnh hữu tình. Lấp lánh sáng ngời ánh đỏ phù sa, nuôi cây trái bốn mùa lá hoa tươi nở.
“Đất miền Đông gian lao mà anh dũng. Trong lửa đạn người vẫn anh hùng.
Mặt đất Tây Ninh dẫu đạn cày bom xới, trong mỗi con người – sáng một niềm tin”
2/ Chiến khu xưa hóa thành điểm hẹn, em đưa anh đi trên những tuyến đê dài. Hồ nước xa khơi, sao xao động ai hoài. Mình đến Dương Minh Châu để khắc sau nỗi nhớ, tình nhớ rừng và lòng nhớ người yêu. Năm xưa bám rừng cha anh đi đánh giặc, đổ máu đào để giữ đất này đây. Bom dội pháo rơi, nỗi đau lòng đất, mà trận đánh kiên cường, chứng tích vẫn còn ghi.
Lối
Dòng nước ngọt từ hồ nước Dương Minh Châu
Như có phép màu chảy về xuôi không nghỉ
Ôm ấp dưỡng nuôi những cánh đồng màu mỡ
Nước đã về cuộc sống mới xanh tươi
Vọng cổ
Nước Kinh Đông về xuôi Củ Chi qua đồng Thái Mỹ, nước về Đức Hòa qua đồng Mỹ Hạnh mát lòng nông dân những mùa đậu…
5/. …bông vàng. Mùa gọi mùa vui nước lóng lánh trăng vàng. Những cô gái Tân Mỹ, An Ninh hướng cao đỉnh núi, ghi vào lòng tình Đất đỏ Miền Đông. Quê em bây giờ vóc dáng đổi thay, đường rộng mở điện về làng sáng tỏ. Miền Đông ơi bao công trình thế kỷ, khói trắng lò cao niềm hạnh phúc theo về.
6/. Quê anh chợ Kiến Chợ Đào xa cuối sông Vàm Cỏ, em ở đầu sông con nước đổ tình thương. Sông Vàm Cỏ Đông nối tình đôi lứa, trong chiến đấu dạn dày, trong xây dựng hôm nay. Mai anh về Củ Chi, Đức Huệ, Long An nhìn con sóng gợn lăn tăn, như có tình em ru hồn theo nhắn gởi. Nhớ Dương Minh Châu, nhớ dáng hình em gái, mỗi sáng trên đê đưa nước qua đồng.
Ngọn gió Nam xui em ngoảnh lại, ruộng mía hát rì rào… kể nhân nghĩa ngày xưa.
Chuyện ngày xưa, vui cười khúc khích, nghe khúc nhạc rừng người ấy đã về chưa.