Liên khúc lý:
MIỀN TÂY THƠM NGÁT ÂN TÌNH
Phạm Huỳnh Luân
1. LÝ BÔNG DỪA
Xuôi về miền đất bao ân tình
Miền tây ta đó thêm duyên dáng hình thướt tha
Dòng phù sa vun đắp bao ngày
Cây trái say quằng nặng trĩu tình quê
Đồng xanh bát ngát mênh mông
La lả cánh cò in bóng dòng sông.
2. LÝ MỸ HƯNG
Về đây ta cùng nghé thăm Chợ Đào
Hương lúa Nàng Thơm ngọt ngào luyến lưu bao người
Niềm vui giờ đây đã đến với từng xóm thôn
Vang tiếng gần xa Long An người ơi
Quýt ngọt Cái Bè nổi danh Tiền Giang ta đó
Lục tỉnh nam kỳ xuôi ngược khắp miền quê hương.
3. LÝ CÁI MƠN
Lời 1: Hàng dừa xanh soi nghiêng bóng nước
Dáng đứng Bến Tre bao đời thủy chung người ơi
Trang sử lưu danh Mỏ Cày, Đồng Khởi sáng trong hồn người
Về Ba Tri thương nhớ người yêu xưa
Tháng năm qua không mờ phai
Phú Lễ ngọt ngào với hương vị trăm năm
Lời 2: Về Trà Ôn mà nghe ai hát
Nhớ quá Vĩnh Long bao điều gửi trao về đây
Nhớ chôm chôm mùa trái chín thủy chung đợi chờ
Về Trà Vinh tắm mát Ao Bà Om, bánh tét sao thiệt thơm
Với bún nước lèo thêm hương vị phù sa.
4. LÝ TẦM QUÂN
Nghe câu hò nghe câu hò xa đưa
Đến quê em ngắm hương sen Tháp Mười
Đồng Tháp gọi mời bước chân người phương xa
Bánh Pía Vũng Thơm đất Sóc Trăng ngon ngọt
Nghe hát bài Dù Kê, khiến lòng người say mê.
5. LÝ CHIM QUYÊN
Ôi yêu sao quê mình
Cần Thơ gạo trắng nước trong
Đây Tây Đô, Ninh Kiều
Nơi vang danh anh hùng
Lưu dấu Cầm thi giang
Mênh mông trên sông ghe thuyền
Chiều trên Ngã Bảy quê em
Chợ nổi chở bao ân tình
Duyên dáng sao quê mình
Ôi đất trời Hậu Giang.
6. LÝ CON KHỈ
Lời 1: Tay so dây nắn phím
Hòa theo điệu Hoài Lang
Nhớ thương Cao Văn Lầu
Mang tiếng ca dâng đời
Tất cả cho thế hệ mai sau
Yêu mến hoài Bạc Liêu
Lời 2: Qua An Giang thương mến
Hùng vĩ dãy Thất Sơn
Hăm ba tháng tư vía Bà
Từ khắp nơi xa gần
Mong gia đạo bình an
Cho thái bình yên vui
7. LÝ ĐÊM TRĂNG
Về cùng Miền Tây
Bao mến thương, tình người mê say
Những con sông phù sa ân tình
Càng thêm yêu mến hơn quê mình
Chín con sông, hẹn hò, cùng chờ trông
Những môi cười, ngày gặp gỡ
Lời yêu thương nghe thiết tha tình quê hương
Lòng càng yêu hơn, nếu chia xa tràn dâng nỗi nhớ
Chín con sông cùng nhau hẹn hò
Người về đây đất quê mong chờ
Người về xin… nhớ câu mong chờ…
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Phạm Huỳnh Luân với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 002- 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 28/9/2014 giữa Tác giả Phạm Huỳnh Luân và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
--------
Tác giả Phạm Huỳnh Luân đến với cải lương và tập tành sáng tác từ những năm còn học cấp 3 đến nay đã hơn 20 bài vọng cổ, những sáng tác của anh luôn thấm đẩm tình người, tình yêu quê hương đất nước, sự cảm thông và sẻ chia với cuộc đời.
Có nhiều lúc Phạm Huỳnh Luân chia sẻ rằng: Vọng cổ như là gia vị để làm cuộc sống thêm đa đạng và thú vị hơn, được xem như là tiếng lòng để giải bày tâm sự, để tìm sự đồng cảm trong lúc rong ruổi một mình. Và anh cũng muốn dùng bài vọng cổ của mình để gửi gắm tâm tình đến bạn tri âm…