NGƯỜI MẸ VÀ BÃI CÒNG
Việt Sơn
NÓI LỐI
Trên bãi vắng một chiều mưa lất phất
Có người mẹ già trong chiếc áo vá nhiều nơi
Mắt mãi miết dõi theo con còng gió
Nhưng mắt mờ chân yếu tay run…
NGỰA Ô NAM
Con còng vô tư nào đâu hay biết
Có người mẹ nghèo cần chúng để nuôi ... thân.
Lặn lội thân cò nơi cuối bãi đầu sông
Thân mẹ đâu quản sớm nắng chiều mưa
Ơi người mẹ cô đơn
Chiếc giỏ trên tay chờ con nước cạn
Chậm rãi bước chân hướng đến bãi còng
Một mình mẹ âm thầm
Rồi mẹ lần hồi nhớ lại chuyện ngày xưa
Hạnh phúc và đắng cay
Vạt nhọn tầm vong chồng làm vệ quốc đoàn
Với khí phách hào hùng
Giặc chạy rồi và bình minh trở lại
Nhưng tin chồng vẫn biệt tăm.
VỌNG CỔ
1/ Năm ấy cách nay đã lâu nên mẹ không nhớ ngày nhớ tháng, nhưng mẹ không thể nào quên ngày tiễn cha đi vào đoàn vệ quốc với chiếc tầm vong và khăn rằng quấn cổ, cha bảo hãy vui lên tan giặc sẽ quay ….về. Cha hiên ngang oanh liệt chốn sa trường.
Nhưng giặc chạy rồi mừng vui chưa trọn vẹn ,thì cha đã trở thành một liệt sỹ hùng anh. Mẹ quay về dưới mái nhà tranh, ôm con thơ mà cõi lòng tan nát. Rồi mất mát đau thương cũng nguôi dần theo năm tháng, khi đứa con thơ mỗi ngày một khôn lớn...
2/ Nhớ thương cha mẹ ra nơi kỷ niệm, bến củ còn đây mà người cũ đã đi ....rồi.
Bãi vắng điều hiu như cũng ngậm ngùi. Rồi con mẹ lớn lên trong tình thương của quê hương làng xóm, với ý chí căm thù diệt giặc trừ gian. Mẹ nuôi con nào kể gian nan, chén mắm còng quê hương ăn với canh rau đắng. Con hiên ngang trong đoàn quân chiến thắng, mẹ vui mừng mà nước mắt cứ trào dâng....
VỌNG KIM LANG
Nhưng con cũng ra đi
Vĩnh viễn không quay về
Ơi đớn đau muôn phần
Người mẹ khi mất con yêu
Mẹ nghe như đất quay cuồng
Trời già xót thương dùm cho
..Chỉ còn một mình thân già bơ vơ
Nhớ con thương chồng
Lòng mẹ héo hon
Đến nay mắt mẹ đã mờ
Ngày mỗi ngày tóc bạc thêm
Chân rung tay yếu lưng còng
Mà ngày đêm dãy nắng dầm sương
…À ơi nước mắt rưng rưng .
Thương thay cho bà mẹ quê
..Suốt cuộc đời gian truân
Vết thương lòng hằn sâu.
VỌNG CỔ
5/ Cứ mỗi sáng tinh sương mẹ đem còng ra chợ bán, tuy chẳng bao nhiêu nhưng cũng đủ no cơm ngày hai bữa đạm bạc đơn sơ dưới mái tranh…. nghèo.
Tuổi mẹ giờ đây cũng gần đất xa trời. Hơn nửa đời người mẹ hiến dâng cho đất nước, gian khổ lao tù đè nặng đôi vai. Nhưng không hề cất tiếng thở than ,và cũng không đòi hỏi điều chi cho mẹ. Mẹ sống đây là sống với niềm tin hy vọng, dạy con cháu đời sau lòng chung thuỷ tuyệt vời.(nghỉ 4 nhịp)
6/ Cũng có người quên nhưng nhiều người vẫn nhớ công ơn của mẹ, nhớ công đức cao dài, nhớ nhân nghĩa tình thương. Cây có cội nước có nguồn có mất mát đau thương hôm qua mới có hôm nay thanh bình và hạnh phúc. Mẹ rất mừng khi các con mẹ ngày nay trưởng thành khôn lớn, biết xây dựng nước nhà hạnh phúc ấm no. Nhưng mẹ cũng buồn khi có những người con hưởng phú quí vinh hoa và quên nguồn quên cội. Ơi người mẹ nghèo đồng sâu nước mặn có trái tim son rực rỡ lạ thường.
Trên bãi vắng một chiều mưa lất phất
Có người mẹ nghèo trong áo rách vá nhiều nơi
Còng lưng chân yếu tay rung
Mà giàu nhân ái bao la tình đời