BÀI THÁNH CA BUỒN
Lời nhạc: Nguyễn Vũ
Lời cổ: Hoàng Song Việt
NHẠC:
Bài thánh ca đó còn nhớ không anh (em)?
Noel năm nào chúng mình có nhau.
Long lanh sao trời đẹp thêm môi mắt
Áo trắng em bay như cánh thiên thần
Ngọt môi hôn dưới tháp chuông ngân.
Cùng nhau quỳ dưới tượng Chúa cao sang
Xin cho đôi mình suốt đời có nhau.
Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa
Khẽ hát theo câu Đêm Thánh Vô Cùng
Ôi giọng hát… em mênh mông… buồn.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Đêm xuống thật lâu cho từng ngọn gió đông thổi về thêm lạnh giá. Tóc đẫm hơi sương giọt sầu trên má, rồi gót nhỏ cô đơn tìm kỷ niệm… ban…… đầu.
Thầm nguyện hồng ân ban phép nhiệm màu.
Cho chiếc thuyền nan quay về trên bến đợi, từ độ xuôi dòng cho vời vợi hai phương. (+)
Ngôi giáo đường cũng sâu nặng nhớ thương, nên những hồi chuông mang âm điệu u buồn.
Mái ngói chân tường in vết rêu phong, như để chờ mong bóng hình năm cũ…
Câu 2:
Em còn nhớ bài Thánh Ca năm ấy, theo nghiệp ca đoàn anh đã hát em nghe.
Anh bảo lời ca thay cho lời cầu nguyện, cho mình mãi bên nhau.. ôi Đêm Thánh Vô Cùng!
Và nụ hôn đầu tiên sao bỡ ngỡ thẹn thùng.
Rồi trong bóng đêm như có vì sao lấp lánh, cho hạnh phúc âm thầm len nhẹ giữa đôi tim. (+)
Mơ ước đầu đời mang nét đẹp trinh nguyên, để em nhớ mãi trong nhịp tim và hơi thở.
Chợt giấc mơ kia đang ngậm ngùi nức nở, vắng anh rồi đêm Thánh cũng buồn tênh…
LÝ TƯƠNG PHÙNG:
Đêm nay… sao tỏ, sao mờ.
Thương… bóng người âm thầm đợi chờ,
Xin giùm trao ai câu nhắn…
Chốn phương trời… người đi, xin nhớ đừng quên!
Giáng Sinh năm nào… bên nhau, thề câu chung thủy…
Giáng Sinh năm này… mình em, nhớ một vòng tay.
Đôi cánh thiên thần… bên anh, nhẹ bay theo gió…
Để em mơ màng… chìm trong… giấc mộng thần… tiên.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Rồi trong giấc chiêm bao em thấy mình như những thiên thần tung đôi cánh trắng. Vượt núi băng sông mang người viễn xứ, về lại chốn xưa hòa điệu hát… tương…… phùng.
Giọng hát ngày xưa, ôi Đêm Thánh Vô Cùng!
Gom góp lại những năm dài thương nhớ, thắp lên ngọn nến hồng cho ấm cả mùa đông. (+)
Áo trắng đêm nào nay là áo vu quy, nụ hôn đêm nào nay không còn bỡ ngỡ.
Văng vẳng đâu đây hồi chuông mừng Thánh lễ, em tỉnh giấc chiêm bao nghe lệ nóng tuôn trào. (+)
LÝ CHIỀU CHIỀU:
Giờ này… phương ấy anh buồn không?
Khi mùa đông… vẳng đưa trong từng cơn gió…
Tiếng ca của đêm hôm nào.
Xin nhớ chăng những lời!
Nguyện cầu chân thành bên nhau
Để ta có nhau muôn đời.
VỌNG CỔ:
Câu 6:
Đã mấy mùa đông đi về trong cô lẻ, mà bóng người thương vẫn biền biệt phương nào. (+)
(Nhạc)
Rồi những đêm Thánh đường đón Noel
Lang thang qua miền Giáo đường dấu yêu.
Tiếng Thánh Ca ngày xưa vang đêm tối
Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn!
Đêm Thánh Vô Cùng lạnh giá hồn tôi.
Bút danh: Hoàng Song Việt - Phạm Thái Nguyên - Nguyễn Hoàng Minh Khôi - Nguyễn Phương Hồng Anh - Nguyễn Trung Thành ...
Soạn giả Hoàng Song Việt tên thật Võ Văn Xong, là một soạn giả cải lương từng giành nhiều giải thưởng tại các hội diễn sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc. Từ người nhắc tuồng, ông viết những bài ca lẻ, rồi trở thành người chỉnh sửa kịch bản cho các đoàn cải lương.
Năm 1992, hai kịch bản Giấc mộng không tên và Sám hối đã khiến ông gắn bó với nhà hát cải lương Trần Hữu Trang. Các tác phẩm nổi tiếng khác của Hoàng Song Việt được dàn dựng, biểu diễn: Kim Vân Kiều, Hoàng đế Quang Trung, Chiếc áo thiên nga...
Gần 30 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác, đến nay, tác giả Hoàng Song Việt đã viết, chuyển thể được khoảng 100 vở cải lương, trên 700 bài ca cổ. Trong đó, có rất nhiều vở cải lương được các đơn vị nghệ thuật dàn dựng tham gia các kỳ liên hoan, hội diễn và đoạt được các thứ hạng cao.