ĐÊM ĐAK NÔNG
Ngô Hồng Khanh
Nói lối
Tôi lại nhớ về em, khi bông bằng lăng tím nghiêng triền núi.
Khi nắng rừng trưa, nhuộm đôi má em hồng.
Khi cơn mưa chiều, đôi vai nhỏ rung rung.
Khi ánh lửa bập bùng, rừng khuya thao thức.
Lý chiều chiều (Miền Trung)
Bùng … bập bùng! Đăk Nông ơi, lửa rừng.
Hay lửa tim em? Chan chứa tình yêu.
Tình yêu núi đồi. Tình yêu cuộc đời!
Tiếng hát rừng khuya – tình chan chứa tình.
Ơi người là … người.
(Vô vọng cổ)
Tôi lại về đây, đêm Đăk Nông – đêm mênh mông rừng núi. Rừng núi mênh mông, bập bùng ánh lửa. Ánh lửa rừng khuya, ánh lửa trái tim … người.
Vọng cổ
1/ Đêm Đăk Nông – mà sâu thẳm tình đời. Em đứng đó, trong màu xanh áo lính. Màu xanh của núi rừng, màu xanh thắm cao nguyên. Không lụa là, không gấm vóc, phấn son, không có ánh đèn khuya trong tiếng nhạc loạn cuồng. Tôi bỗng gặp lại rồi em gái thành đô. Em gái xung phong, nắng nhuộm hồng đôi má.
2/ Đêm cao nguyên, không đạn rền bom nổ, sao lòng tôi rộn rã bước quân hành. Nhớ em gái xung phong tải đạn xuyên rừng. Mùa chiến dịch dừng chân bên dốc núi, suối reo ca hòa tiếng em ca. Nhớ đôi chân mềm, em vượt núi rừng xa, đôi vai nhỏ trĩu oằn gian khổ. Tiếng em hát, đưa anh vào huyền thoại. Có áo lính bạc màu, có ánh lửa rừng khuya!
Lý chiều chiều (Miền Trung)
Bùng … bập bùng, tiếng em hát, đêm rừng.
Em gái xung phong! Ánh lửa rừng khuya,
Bừng soi má hồng, nghe lòng … chạnh lòng.
Tiếng hát rừng khuya – tình chan chứa tình,
Ơi người là … người!
(Vô vọng cổ)
Đêm Đăk Nông! Ơi, em gái xung phong, không có chiến trường, không có đạn rền, bom nổ. Chỉ có màu áo xanh dịu dàng êm ả làm lành lại vết thương cho những tâm … hồn!
5/ Không đạn nổ bom rơi mà thầm lặng chiến trường. Chiều Đăk Nông tím rừng thương núi nhớ. Đêm Sài Gòn, ai bạc tóc chờ mong? Anh hiểu rồi, người con gái xung phong. Tiếng em hát hóa trăm ngàn tiếng hát. Tiếng em hát cho bao tâm hồn lầm lạc, về lại với mùa xuân, về lại với cuộc đời!
6/ Anh đã gặp lại rồi, trong màu xanh óng mượt tơ non, giữa đồi núi cao nguyên mưa nguồn thác lũ, có giọt mồ hôi em tuôn đổ tháng năm dài. Anh đã gặp lại rồi, nơi công trường xưởng máy, những cô thợ trẻ trở về từ tiếng hát giữa rừng xanh. Dưới ánh đèn khuya, đêm phố nhỏ bình yên, anh bỗng nhớ tiếng em ca trong bập bùng ánh lửa. Đêm đưa tiễn những cuộc đời lầm lỡ, về lại với vòng tay nhân nghĩa tình đời! Đêm Đăk Nông! Đêm Thanh niên xung phong. Đêm của tình yêu, của tâm hồn. Bập bùng ánh lửa, rừng thao thức. Thao thức tim mình – đêm Đăk Nông!
Soạn giả Ngô Hồng Khanh sinh năm 1945, là con trai của liệt sĩ Ngô Kim Hồng, ở ấp Bình, xã Hòa Hưng, huyện Cái Bè. Năm 1961, lúc đang học ở trường Trung học Tống Phức Hiệp (nay là trường Lưu Văn Liệt, TP. Vĩnh Long), Ngô Hồng Khanh đã tham gia hoạt động cách mạng hợp pháp tại xã nhà. Năm 1963, cán bộ của Đoàn Văn công Quân giải phóng miền Nam (R) về huyện Cái Bè tuyển diễn viên, Ngô Hồng Khanh đăng ký đi và được tuyển thẳng về công tác tại đoàn văn công này. Đến năm 1972, Ngô Hồng Khanh được ra Hà Nội vừa học, vừa sáng tác ca cổ cho Đài Phát thanh Hà Nội và Đài Giải phóng. Năm 1974, anh tốt nghiệp khoa đạo diễn của Trường Nghệ thuật Sân khấu Việt Nam.
Sau giải phóng miền Nam, Ngô Hồng Khanh công tác ở Quân khu 9. Năm 1978, anh được chuyển ngành sang dân chính, làm Phó Giám đốc Sở VH-TT tỉnh Hậu Giang (2 tỉnh Cần Thơ, Sóc Trăng sáp nhập thành tỉnh Hậu Giang từ năm 1976 - 1991). Khi chia tỉnh trở lại, Ngô Hồng Khanh là Giám đốc Sở VH-TT tỉnh Cần Thơ, đại biểu Quốc Hội khóa IX, nhiệm kỳ 1994 - 1999; năm 1998 là Ủy viên Ban Thư ký Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam, Vụ trưởng Ban Văn hóa - tư tưởng Trung ương; đến năm 2007 được nghỉ hưu trí và đang ở TP. Hồ Chí Minh.
Quá trình hoạt động nghệ thuật, soạn giả Ngô Hồng Khanh đã sáng tác trên 50 vở cải lương, 600 bài vọng cổ ca ngợi tình quân - dân, tình đồng đội, những chiến công trong kháng chiến và những thành tựu trong xây dựng, phát triển đất nước; trong đó có những vở cải lương đã đoạt Huy chương Bạc trong các lần hội diễn sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc, toàn quân như các vở: Hoa đồng nước nổi (năm 1984); Mưa nguồn (năm 1985); Êm ả một dòng sông, Tình ca đêm chơi vơi (năm 1990); Loài hoa không tên (năm 1995)...
Ngô Hồng Khanh sáng tác nhiều bài vọng cổ hay, đã được nhiều nghệ sĩ tài danh ca thu thanh, thu hình phát trên sóng các đài phát thanh - truyền hình cả nước. Các hãng băng, đĩa cũng thu thanh, thu hình để kinh doanh. Nhiều thí sinh đã ca - diễn dự thi các cuộc hội diễn, hội thi vọng ca cải lương toàn quốc, khu vực, Giải "Bông lúa vàng" (2 năm 1 lần) và tuyển chọn giọng ca cải lương hàng tuần tại Đài Tiếng nói nhân dân TP. Hồ Chí Minh đạt nhiều giải cao và khán, thính giả yêu thích, như các bài: Lời người hát rong, Đêm Quan họ, Thương em nhiều qua là thư xuân,Cung đàn mới, Cung đàn mùa hạ, Chiều sông Lô, Tiếng ru đêm, Trăng Cao nguyên, Mùa bông tràm... Riêng bài "Hương sen Đồng Tháp", ca ngợi xã Mỹ Lợi và tổ thương binh anh hùng tại xã này, do 2 nghệ sĩ tài danh Thanh Nhanh và Thanh Thoản ca.
Từ tháng 5-2008 đến nay, soạn giả Ngô Hồng Khanh làm Trưởng Ban Giám khảo các cuộc thi tuyển giọng ca cải lương, Giải "Bông lúa vàng" và thi giọng ca cải lương hàng tuần tại hội trường Đài Tiếng nói nhân dân TP. Hồ Chí Minh, được trực tiếp truyền thanh từ 14-15 giờ 30 mỗi chiều thứ bảy hàng tuần.