ĐÊM NINH KIỀU
Minh Thơ
NÓI LỐI:
Tiếc rằng không níu được thời gian
Để ngắm biển Nha Trang thêm chút nữa
Hiểu ý nhau biển nũng nịu dùng dằng
Giọng hờn mát trách tôi sao vội thế!
LÝ TƯƠNG PHÙNG:
Chiều (buông) ra (nhìn) biển lam chập (chùng)
(Yêu) mến (ai) nói chưa thành (câu)
Hương (tình) thoáng đưa theo (gió)
Đã nghe dạt (dào) tình ai (-) bên đó với (đây)
Dẫu mai xa (rồi) tình đây (-) ngàn năm nhớ (đó)
Hát Lý tương (phùng) người ơi (-) hãy đợi chờ (nhau)
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Đến với nhau chưa mấy chốc mà phải chia tay chẳng hẹn ngày gặp lại. Để biển vẫn rì rào hát cùng Nha Trang lời chung thủy muôn … đời. Tuy ngắn ngủi mà biển với tôi chung ý chung lời. Đêm ngắm hòn Chồng anh bảo em là hòn Vợ, chung thủy đến bạc đầu mà vẫn cách ngăn. Trách tạo hóa chi lắm trò nghiệt ngã, để cô Tiên nằm xõa tóc dưới trời mây, đời trẻ mãi mà vẫn sống trong cô độc, tìm một tấm chồng suốt mấy ngàn năm mơ tưởng.
Câu 2:
Chẳng hiểu tội tình chi mà giữa mặt biển khơi, bắt bà đứng chơi vơi cùng tuế nguyệt, thương vợ hiền nên ông đến đứng cạnh bên, thành hai hòn đá chênh vênh chẳng biết tự bao giờ. Tuy không xa nhưng Hòn Ông vẫn cách Hòn Bà. Trời còn sai Hòn Rùa nổi lên canh giữ, để Ông với Bà mãi chẳng được gần nhau. Truyền thuyết biển Nha Trang bao đời là vậy, nghe chạnh lòng lữ khách phương xa, sao lại như Hòn Ông Hòn Bà và Hòn chồng vợ, chắc tôi với nàng cũng thế mà thôi.
NÓI LỐI:
Nước biển thì bao đời vẫn mặn
Bữa chia tay em thêm chút gừng cay
Để tỏ cùng ai đừng vội phai tình
Tình biển tình em nhớ hoài đêm lưu luyến ấy.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nghe rì rào dịu êm như khúc nhạc tình đêm chia tay trên biển. Sóng biển Nha Trang dạt dào bịn rịn như nói cùng ai chẳng muốn xa … bờ. Chuyện chia tay có ai muốn bao giờ. Như mối tình Cau Sơn với nàng Tiên Út, huyền thoại đau buồn ở xứ sở Nha Trang. Quê em sao lắm chuyện tình ngang trái, đất núi đồi, rừng biển địa linh. Bao lần giặc đến đều kinh hoàng thua chạy, chỉ còn lại lòng nhân chung thủy vẹn tình.
LÝ TƯƠNG PHÙNG:
Chiều (nay) ta (ngồi) bến sông Ninh (Kiều)
(Thương) nhớ (ai)vấn vương lòng (ta)
Nghe (tình) thoảng đưa trong (gió)
Có em bên (mình) tình anh (-) thêm ấm trong (tim)
Dẫu hai phương (trời) dù xa (-) tình luôn nhớ (biển)
Hát Lý tương (phùng) cùng ai (-) đỡ dạ chờ (mong)
Câu 6:
Biển Nha Trang ơi nhớ những đêm hò hẹn, biển thẹn thùng e ấp sóng nhẹ đưa, tôi như con thuyền cùng biển say sưa, nghe đắm đuối trong men rượu tình.
Biển và Tôi giờ đã xa xôi
Tình của biển đầy vơi nỗi nhớ
Nhớ người yêu nhớ biển lam chiều
Đêm Ninh Kiều da diết nhớ Nha Trang.