NGÀY TRỞ VỀ
Ý Thơ : Đào Nguyên
Vọng cổ: Trần Việt Liêm
Nói lối
“Mòn gót lãng du con về thăm trường cũ
Tìm dáng Thầy giữa mùa lũ mênh mông
Bến xưa ơi! Ông lái có còn không
Để viễn khách đáp đền ơn tri ngộ”
Vọng cổ
Câu 1: Trở lại quê xưa giữa một chiều mưa mênh mông mùa nước lũ.
Con đứng ngẩn ngơ bên sân trường cũ, con lớn nước đầy sông hay kỉ niệm cũ… đong… đầy
Tìm ở nơi đâu dáng đứng một người Thầy.
Đây tấm bảng đen, kia hàng hiên, vuông lớp, ôi! chính nơi này ngày xưa con đã bước đi.
Lời Thầy dặn ân cần lòng con vẫn mãi khắc ghi, nhớ nhe con! “ lấy nghĩa nhân trả ơn đời dù đenbạc”.
Buổi học cuối cùng lặng lẽ trôi nhanh, chùm phượng vỹ trên cành cũng rưng rưng màu hoa đỏ.
Câu 2: Bài giảng đầu tiên hay trang đời mở ngỏ, Thầy đã cho con một nguồn sáng vô bờ
Con lớn dần theo những năm tháng học trò. Cái lứa tuổi ngây thơ như cành non bé bỏng
và thầy đã ươm mầm cho sự sống vươn cao. Rồi thời gian thấm thoát qua mau,
con mãi cuốn theo những bạc tiền danh vọng. Thầy ơi! Con đã quên một nghĩa tình sâu nặng,
để ngày về niềm hối hận mãi trào dâng
Nói lối
Bao nhiêu năm dài đăng đẳng nhớ thương!
Lớp học trò cũ ra đi còn Thầy ở lại
Bến sông xưa một con đò dầu dãi
Và ông lái đò chẳng quản ngại gió sương
Vọng cổ
Câu 5: Thu đến, thu đi mấy lượt tiễn đưa mấy mùa lá rụng,
mái tóc thanh xuân đã nhuộm trắng hạt …sương… chiều
Ông lái đò xưa vẫn cần mẫn tay chèo. Khách qua sông tiếp tục cuộc hành trình phía trước,
mấy ai còn nhớ về bến cũ Thầy ơi? Người nông dân tảo tần cho hạt lúa tốt tươi,
Thầy không quản nhọc cả cuộc đời đi dạy trẻ. Bụi phấn rơi rơi cho tóc thầy trắng xóa,
để những trái tim non từ đó được nên người
Câu 6: Chiều sân trường lất phất hạt mưa rơi, cơn gió lạnh làm bâng khuâng nỗi nhớ. Bục giảng còn đây, bài thơ còn đó, nhưng vắng thật rồi hình bóng của Thầy tôi. Ngày trở về sao lệ đắng trên môi, công ơn dạy dỗ chưa đáp đền trọn vẹn. Thầy đã ra đi mang theo một tâm hồn cao thượng, để lại trong con niềm thương nhớ dạt dào
Bến sông buồn con sóng vỗ lao xao,
Hoàng hôn tím nhạt phía chân trời xa vắng
Thầy ơi! con đã trở về
Hương lòng dâng trọn người Thầy kính yêu!
Ngày 06/11/12
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…