GỬI MÙA ĐÔNG
Thơ: Sưu Tầm
Tời phụng hoàng: Trần Việt Liêm
Nói Lối
Anh thả vào chiều từng sợi nhớ mùa đông
Cái lạnh tháng mười hai se lòng anh đến lạ
Những sợi nhớ đi qua vòm cây kẽ lá
PHỤNG HOÀNG (8 CÂU)
Hờ hững rớt xuống đời em bắt được... không?
1/ Khi dòng đời còn quá nhiều lo toan trăn trở
2/ Mà tình yêu anh chỉ là viên kẹo nhỏ
Một chút ngọt ngào như muối bỏ sông
3/ Em bắt được không?
Những nỗi nhớ mong vuơng vấn ở trong lòng
4/ Từng đêm lặng thầm anh mơ ước
Nhóm ngọn lửa hồng sưởi ấm một con tim
5/ Trả lời đi em
Sao cứ lặng im cho ngơ ngác đông tàn
6/ Cho anh bơ vơ trong giây phút mơ màng
Rồi khi xuân sang anh thành con chim lạc
7/ Bay mãi giữa trời lạc lõng chốn rừng sâu
Chẳng biết về đâu khi tình em giá lạnh
8/ Mùa đông ơi có thấu hiểu cho lòng
Của kẻ cô đơn lạnh lẻo chốn khuê phòng
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…