HÀO ANH - CÁNH CHIM NON GIỮA BIỂN ĐỜI GIÔNG BÃO
(Thương tặng Bé HÀO ANH)
Trần Việt Liêm
NÓI LỐI
Mười hai tuổi em bắt đầu đi ở mướn
Bởi gia đình nghèo cha mẹ lại phân ly
Tuổi thơ ngây em có tội tình chi
Sao phải chịu cảnh đọa đày thê thảm
LÝ CÁI MƠN
Cuộc đời em là dòng sông nước mắt
Thơ ấu đi qua, với nhiều đắng cay buồn đau
Xót thương em là cánh én bơ vơ lạc loài
Đời vô tâm gieo nhiều đớn đau
Ôi! Trái tim trẻ thơ
Chưa trưởng thành đã vương ngấn lệ trần ai
VỌNG CỔ
Câu 1: Hãy khóc đi em ! khóc cho nỗi đau kia lắng sâu vào dĩ vãng. Hào Anh ơi nỗi đau của em cũng là nỗi đau của những trái tim cùng cảm về thân phận đáng thương của một kiếp… con… người
Cuộc đời em sao lắm nỗi đoạn trường. Một đứa bé hồn nhiên trong trắng, em tội tình gì sao phải chịu cảnh lầm than. Bị giam cầm trong địa ngục trần gian. Bị đánh đập dả man bởi những trận roi đòn. Tháng rộng năm dài chưa một giấc ngủ ngon, em như cánh chim non giữa biển đời giông bão
Thơ
Cánh chim côi cút lạc đàn
Thân đi ở mướn phũ phàng đắng cay
Câu 2: Em đã lớn lên trong cảnh đời bất hạnh, thiếu thốn tình thương của những đấng sinh thành. Cha bỏ đi khi em vừa mới tượng hình. Mẹ bước thêm bước nữa với người cha dượng, em phải đi làm mướn kiếm tiền khi tuổi mới mười hai. Sống những chuổi ngày dài trong tủi nhục đắng cay, vợ chồng gia chủ nhẫn tâm nhục hình em thê thảm. Họ dùng kiềm bẻ răng, dùng búa rìu, nước sôi, lửa bỏng… Đánh đập bạo tàn một đứa trẻ thơ ngây
LÝ TRĂNG SOI
Ôi! Đời em sao quá đắng cay phũ phàng
Gia đình ly tan lúc chưa trưởng thành
Phải vào nương thân chốn nơi quỷ thần
Hào Anh ơi…
Nhìn bao thương tích thương quá đời em
Bị đòn roi tra tấn dả man
Em vẫn lặng thầm cam chịu niềm đau
VỌNG CỔ
Câu 5:
Hỡi thế gian! hỡi trời cao và sông sâu, biển rộng. Công lý ở đâu xin hãy sáng soi tường tận, hãy trả lại cho em niềm hạnh phúc của …con …người
Trả lại cho em những năm tháng ngọt ngào. Trả lại em tuổi hồn nhiên trong trắng, mà đời đã vô tình cướp mất bấy lâu. Hào Anh ơi xin em hãy cố nén nỗi đau, ráng sống nhe em quảng đời còn lại. Vẫn còn bên em những vòng tay nhân ái, sẽ dìu dắt em đi đến suốt cuộc đời
Câu 6: Tôi thật sự kinh hoàng như cơn ác mộng đi qua, khi bắt gặp hình ảnh bé Hào Anh với thân hình đầy vết sẹo. Em là nạn nhân của lũ người tàn bạo, thân đội lớp người nhưng tâm địa quỷ ma. Hỡi những ai đã từng làm mẹ, làm cha, có xót xa không khi thấy con mình bị nhục hình như thế. Còn riêng tôi mắt nhòa tuôn ngấn lệ, mỗi khi nhìn thấy bé Hào Anh thân xác thương tàn
Những kẻ bạo hành mai này sẽ bị xử lý nghiêm minh. Và nỗi đau của em cũng sẽ lắng sâu vào dĩ vãng. Hào Anh ơi xin gửi đến em chút tình thương cảm. Mong những điều tốt lành sẽ luôn đến với em
08/05/2010
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…