NGƯỜI MẸ CỦA TÔI
Lê Kiều
NGÂM THƠ
Tôi về quê mẹ Long An
Gió đưa hương lúa rừng tràm nghiêng nghiêng
Hố bom còn nặng nỗi niềm
Bên bờ Vàm Cỏ tình riêng ai chờ.
VỌNG CỔ
1. Ôi! hai tiếng quê hương sao mãi vấn vương lòng người năm tháng. Son sắt thủy chung tình thương lay láng chảy mãi trong tôi như nguồn sữa mẹ nuôi lớn khôn bao thế hệ anh… hùng.
Nhớ thuở quê hương còn chìm trong bóng tối lạnh lùng. Mẹ gánh con đi giữa trời pháo giặc, bao tháng năm dài quặn thắt con tim. Lặn lội thân cò dầm dãi nắng mưa, ruộng sớm đồng trưa dưới mưa bom đạn pháo. Rau cháo cầm hơi trong cơn lửa loạn, chỉ mong một ngày các con khôn lớn.
2. Năm tháng gieo neo con đã lớn lên trong tình thương của mẹ và những lời ru khe khẽ ngọt ngào. Cha đã hy sinh trong trận Mộc Hóa năm nào. Con chim sáo nhỏ cũng nghẹn ngào ngưng tiếng hót, trời đất cũng ngậm ngùi nhỏ lệ chia ly. Mẹ gói nỗi buồn cùng làng xóm đứng lên, với chiếc áo sờn vai khăn rằn bình dị. Ôi dáng đứng kiên cường đời mẹ thanh cao, lung linh tỏa sáng soi vào đời con.
LÝ CON SÁO
Con lớn lên, khi nước non nhà bình yên
Ôi ! tình mẹ thiêng liêng
Trải qua bao năm tháng truân chuyên
Vẫn ngát hương như đóa sen hồng
Tóc trắng nhẹ bay theo gió bềnh bồng.
Nhớ những lời ngân nga mẹ hát
Ngủ đi con, con ngủ cho say
Mai lớn lên khôn rồi, con ơi hãy nhớ
Nhớ thuở đắng cay mà gìn giữ hôm nay.
VỌNG CỔ
5. Căn nhà tình nghĩa ven sông mấy lượt mùa đông đã sưởi ấm lòng của mẹ. Mẹ kể con nghe lúc thời con gái nén nỗi chờ mong mẹ tiễn cha đi trên bến bến sông … này.
Tháp Mười ơi ! đã bao năm sương gió dạn dày. Những đóa sen hồng vẫn tỏa hương thơm vươn cánh thẳng, nhưng lưng của mẹ giờ đã còng theo bước thời gian. Đốt nén hương thơm chiều viếng nghĩa trang, mẹ đưa chéo khăn lau dòng lệ nhỏ, nhìn những mộ bia giữa trời lộng gió, mẹ thương nhớ các con của mẹ năm nào.
6. Vâng! tôi đã hiểu rồi người mẹ của tôi, vì sao trọn đời quên mình cho tất cả. Chỉ để nâng tầm vóc cho con đi trên đường vạn ngã, cho hương đất Tháp Mười ngan ngát màu xanh. Từ mảnh đất này chúng con sẽ tiếp bước dựng xây với sức trẻ đôi mươi đầy ước mơ cháy bỏng. Cho quê hương sông Vàm thơ mộng, hai ngã Đông – Tây lộng bóng mây trời.
Từ mùa thu ấy mẹ ơi !
Mênh mông đất rộng biển trời quê ta
Tháp Mười ngọt bản tình ca
Ngày mai tươi đẹp muôn hoa đón chào.