TRÊN MẢNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI
Trần Việt Liêm
Nói lối
Tôi sinh ra trên mảnh đất tình người
Nên dù có đi đâu lòng tôi vẫn luôn nhớ về nơi đó
Nói dặm
Nhớ hồi còn sống Tía tôi thường hay kể:
Hồi Tía Má cưới nhau gia cảnh rất nghèo, tiếp thu về phải ở đậu dưới mé sông của bà con lối xóm. Thương cho hoàn cảnh khó khăn của người thương binh khốn đốn
Ngựa Ô Nam
Nên Đảng ủy đã cấp mảnh đất này cho Tía Má được làm… ăn
Để gia đình mình bớt cảnh khó khăn
Con biết không bác Tám Đàn với cậu Chín Thôi
Là những người ra quyết định trên
Xưa nơi đây là cơ quan xã đội
Có biết bao người con trung dũng kiên cường
đã ngã xuống trên mảnh đất này
Để bây giờ thôn xóm được bình yên
Khu vườn nặng trĩu những quả sầu riêng
Cho em thơ tung tăng cắp sách đến trường
Trong tiếng trống rộn ràng
Gia đình mình thoát cơn hoạn nạn
Cũng nhờ ơn Đảng đó con ơi!
Nói dặm
Tôi còn nhớ như in mỗi độ vào mùa sầu riêng chín .Tía nói: trái đầu mùa các con không có được ăn, để Tía xẻ ra cúng các chú các bác của con , những người đã xuống cho mảnh đất này thêm xanh thắm
Vọng cổ
Câu 1: Cho dân tộc Việt Nam được bình yên no ấm cho hạnh phúc hân hoan tươi thắm mãi… muôn …đời
Con biết không đây là mảnh đất tình người
Người mất đi không mong gì sống lại, nhưng người còn sống phải trọn lòng tạc dạ ghi ân. Tía mong rằng mai mốt lớn khôn, các con của Tía sẽ học hành ngoan giỏi. Dẫu có nghèo Tía Má cũng được vui, khi nhìn các con trở thành kỹ sư hay bác sỹ
Câu 2 ( Bỏ bốn nhịp)
Nói dặm
Cứ mỗi lần cúng cơm cho ông ngoại, Má thắp nhang lên bàn thờ rồi vái lạy tứ phương
Nào là anh Ba Hoàng, anh Hai Sển, anh Ba Phương …các anh hãy về đây cho vui cửa vui nhà
Ăn với em bữa cơm tình nghĩa đậm đà.
Nhớ phù hộ cho các cháu bình an vô sự, em và Tía tụi nhỏ lúc nào cũng thương nhớ mấy anh. Rồi mà chỉ tay về phí bụi tre xanh, má nói : chổ đó ngày xưa là trạm quân y của xã, nơi Tía con đã từng cứu sống và đưa tiễn biết bao người con dũng cảm hiên ngang
Nói lối
Rồi Tía tôi cũng mất năm hai ngàn
Vì những vết thương của chiến tranh để lại
Lời Tía dặn ngày nào tôi nhớ mãi
Phụng hoàng
1) Nên từ mảnh đất này tôi cất bước ra …đi
lên Sài Gòn theo đường học vấn
2) Bỏ lại quê hương những tháng ngày mưa nắng
má phải tảo tần buôn bán sớm trưa
3) Nhớ lời tía năm xưa
Tôi quyết tâm ăn học thành tài
4) Để má được vui, tía cũng ngậm cười nơi chín suối
để khỏi phụ lòng những người đã ngã xuống hôm qua
5) dù vất vả gian lao,
tóc điểm màu sương,thân xác héo mòn,
6/má vẫn lo cho tôi ăn học chu toàn
đường tôi đi thắm đầy giọt mồ hôi của má
7/và mảnh đất này đã chia sẻ những khó khăn
Từng nảy chuối buồng cau, từng đồng tiền ,chén gạo
8/ cho tôi thêm sức mạnh trên đường đời
Để hôm nay niềmhạnh phúc rạng ngời
Vọng cổ
Câu 5: Ngày trở lại với tấm bằng đại học
Nắm chặt tay tôi Má nghẹn ngào khôn xiết, nỗi mừng vui hòa với niềm yêu thương tha thiết trong giây phút hân hoan má thốt chẳng …nên.. lời
Má nói: hôm nay là ngày má vui nhất trên đời
Vì con của má đã làm tròn ước nguyện, và lời trăn trối sau cùng của người Tía lúc đi xa
Mảnh đất này rồi đây sẽ nở thêm hoa, khu vườn sầu riêng sẽ cho ra nhiều trái ngọt. Vì con của má là kỹ sư trồng trọt, nguyện góp sức chung tay làm giàu đẹp quê nhà
Câu 6: Ôi! cuộc đời như một giấc mơ, mới đó mà đã hơn ba mươi năm dằng dặt. Hơn ba mươi năm đất nước không còn bóng giặc, trên mảnh đất tình người cây trái lại sinh sôi. Con cám ơn bác Tám Đàn, cám ơn cậu Chín Thôi, cám ơn Đảng với tấm lòng nhân hậu. Trước vong linh các anh hùng dân tộc, thắp nén nhang thơm con xin cảm tạ những thâm tình
Thơ
Người xưa chiến đấu hy sinh
Người nay ra sức giử gìn dựng xây
Quê hương giàu đẹp từ đây
Trên mảnh đất tình người hoa nở ngát hương xuân
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…