SAY TRĂNG
Thơ: Sao Thu Khải Tuyền
Lời vọng cổ: Trần Việt Liêm
Thơ
Bóng chiều vừa lịm cuối thôn
Trăng về e ấp lúa thơm đòng đòng
Sáo diều lơi lả trên không
Tiếng hát quan họ mênh mông đêm hè
LÝ TRĂNG SOI
Ơi vầng trăng, soi sáng nơi quê nhà
Sáo diều ngả nghiêng dáng trăng mượt mà
Có chàng thi nhân uống trăng ngọc ngà
Trăng vàng ơi!
Lòng ta ngây ngất say đắm trào dâng
Men nồng cay xao xuyến bâng khâng
Cơn gió nào mơ mộng tình trăng
Vọng cổ
Câu 1: Nếu được ước mơ tôi sẽ ước mơ biến thành cơn gió. Gió sẽ đón đưa nàng trăng bé nhỏ đi khắp nhân gian soi sáng những ...đêm… rằm
Gió sẽ ru trăng vào trong giấc ngủ say nồng. Gió sẽ dìu trăng qua những nẻo đường thương nhớ. Xuống biển, lên đồi hay vào tận rừng sâu. Trăng ngọc ngà trăng có biết đâu, gió đã say trăng mấy độ thu rồi. Trăng vẫn vô tình lơ lửng dần trôi, để gió ngẩn ngơ nhìn trăng cười lúng liếng
Thơ
Men cay say thắm môi mềm
Chị hằng lơi lả bên thềm chuốt ly
Tỉnh say trăng cởi xiêm y
Ngất ngây hồn mộng tình si lâu rồi
Câu 2: Uống nửa đi trăng cho mềm môi thắm, ly rượu đêm nay nồng ấm vai kề. Gió sẽ bên trăng cho trọn vẹn câu thề. Trăng đêm nay dịu dàng quyến rũ. Dáng vẻ yêu kiều trăng rực rở bước đi. Xua áng mây mù trăng cởi xiêm y. Thân ngà ngọc trăng càng thêm lộng lẫy. Gió ngất ngây hồn say mộng mị. Ôm ấp trong lòng một mối tình trăng.
Thơ
Gọi trăng trăng vẫn hững hờ
Gọi mây mây vẫn lững lờ bay xa
Gọi đêm tiếng thoảng mong manh
Đêm quay mặt lại tóc xanh đổi màu
Vọng cổ
Câu 5: Gió gọi trăng lên sao trăng hững hờ bóng nguyệt. Để gió ngẩn ngơ ru lời tha thiết thương nhớ vầng trăng khi khuyết... khi… đầy
Trời không trăng nên đêm lạnh u hoài. Những vì sao khuya không làm ngất ngây hồn thi sĩ. Ly rượu đào như thiếu vị nồng cay. Trăng lặn rồi gió biết đón đưa ai… Câu thơ thổn thức một nỗi niềm da diết. Đêm bơ vơ một mình ôm gối chiếc, mà nhớ mà thương một hình bóng xa mờ.
Câu 6: Tôi mơ màng ôm ấp một vầng trăng. Vầng trăng ngà ngọc, kiêu sa lộng lẫy. Mang mối tình si tháng ngày mộng mị, rồi một ngày hư ảo chợt thoát ra. Ngồi một mình ta đối diện với ta, nghe gió lạnh thổi loàng qua vai áo. Mang kiếp thi nhân nên đời nhiều mộng ảo, giờ chợt tỉnh ra còn đâu trăng ngọc, trăng ngà.
Thơ
Ô hay còn gió mơn da
Trang thơ hoen mực trăng pha úa màu
Nghe xa lời nguyện vực sâu
Ta say đời tỉnh ai sầu hơn ai
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…