NGƯỜI ĐỒNG ĐỘI CŨ CỦA CHA
(Kính tặng Chú Chín Thắng)
Tác giả Trần Việt Liêm
Nói Lối
Trong căn nhà tình nghĩa đơn sơ
Chú ngồi đó bên tách trà trưa ấm áp
Lâu lắm rồi, kể từ ngày cha mất
Mẹ mới dắt tôi về thăm lại người đồng đội cũ của cha
Vọng cổ
Trước mắt tôi là người chiến sĩ già nua với mái đầu sương điểm trắng. Đang cặm cụi rót thêm cho đầy đặng mấy ly… trà
Cấu 1/ Chú nói : - Chị và cháu đến chơi mà vợ em không có ở nhà. Gia cảnh em dạo này cũng neo đơn quá, các cháu đã lập gia đình và đều sống ở nơi xa. Nhà chỉ có hai vợ chồng già hủ hỉ với nhau. Đây là ngôi nhà tình nghĩa mà Đảng và nhà nước mới vừa trao tặng. Em cũng vừa từ bệnh viện về đây, cơn bạo bệnh năm qua tưởng chừng không sống nỗi
Cầu 2/ Nhìn thân xác chú héo hon với đôi bàn tay gầy yếu. Và những vết thương như còn in đậm ở trên người. Nén nỗi đau chú niềm nở nụ cười.
Rồi chú quay sang tôi xoa đầu nựng nịu :- Có phải thằng này là thằng út con chị đây hôn? Chà! Lâu ngày quá mới gặp nay nó lớn em nhìn muốn hỏng ra. À! mà nhìn mặt thằng con em lại nhớ đến thằng cha. Em nhớ anh năm với đức tính hiền lành, chân chất. Cũng lâu quá rồi kể từ ngày ảnh mất. Em chưa có dịp về thắp cho ảnh một nén nhang
Nói Lối
Rồi chú kể tôi nghe:
Thời chiến tranh cha tôi làm trạm trưởng
Đã cứu sống biết bao người trên mảnh đất Vĩnh Hòa Hưng
Năm 1972, cha tôi bị giặc bắt,
Chúng đánh đập cha gảy mấy chiếc ba sườn…
Kể đến đây đôi mắt chú bỗng đượm buồn
Nỗi xúc động như đang len vào tâm tưởng
Vọng cổ
Cầu Đúc quê hương chiều nay nắng vàng lên những nẻo đường xưa cũ. Và nắng cũng lung linh soi sáng những kỹ niệm của năm… nào
Câu 5/ Chú nói: - Cháu biết không thời chiến tranh có ai màng đến chuyện sang giàu. Sáng đánh giặc, chiều lại lo đánh giặc. Sống chết cận kề mà vẫn bền bỉ, kiên gan. Đất nước thanh bình thoát khỏi cảnh lầm than. Vậy mà vẫn còn đó những con người đang sống lầm đường lạc lối. Là Đảng Viên phải thật thà, liêm chính mới xứng đáng với sự hy sinh và lời dạy của Bác Hồ
Câu 6/ Cuộc chuyện trò kéo dài đến hết buổi trưa. Tôi chia tay chú trong niềm xúc đông. Trong ngôi nhà tình nghĩa đơn sơ trống rổng, người Đảng Viên già đang chống chọi với bệnh tật triền miên. Cả cuộc đời vì sự nghiệp thiêng liêng, giờ sống bình dị bên ngôi nhà thanh bạch. Chú Chín ơi! chú là tấm gương trong sạch mà thế hệ trẻ hôm nay chưa chắc có ai bằng
Cuộc chiến tranh qua rồi, biết bao sư đổi thay. Đất nước ngày nay cần lắm những người con trung liệt. Chia tay chú ngậm ngùi khôn xiết. Tôi nhớ mãi trong lòng người đồng đội cũ của cha
Ngày 20/04/2010
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…