NHẮN VỚI NGƯỜI DƯNG
Trần Việt Liêm
NÓI LỐI
Con sông nhỏ chảy ra biển cả
Chợ Ba Hồ nằm giữa ngã ba sông
Tôi đứng đây trên sóng nước bềnh bồng
Chờ ai nữa khi người đi không trở lại
LÝ CON SÁO
Đây… bến sông ghi dấu chuyện tình năm xưa
Đã bao mùa nắng mưa
Con sông quê vẫn xanh ngát một màu
Tình tôi vẫn tha thiết dạt dào
Em đâu rồi để tôi lẻ loi
Trên bến sông ngắm hoa lục bình trôi
Dòng sông buồn mênh mông chảy xuôi
Mang nỗi vấn vương, nhớ thương đầy vơi
Vọng cổ
Câu 1: Hỡi chiếc xuồng ai đang lững lờ trôi trên sông vắng. Có chở giùm tôi nỗi nhớ mong sâu nặng ở …trong… lòng
Tình tôi gửi theo con nước lớn nước ròng. Bao nhiêu năm qua tôi vẫn chờ vẫn đợi, một tấm chân tình đã vời vợi xa xăm. Em đi rồi như chim cá bặt tăm, bỏ lại khúc sông quê vắng lặng âm thầm. Tiếng chim vịt kêu chiều lẻ bạn thê lương, hay tiếng lòng tôi nhớ thương người con gái
Câu 2: Bến sông quê vẫn lung linh màu hoa tím, kỷ niệm ngày xưa vẫn xao xuyến bên lòng. Cớ sao em vội vã đi lấy chồng. Để cơn mưa lệ lòng tôi không ngưng tạnh, để con nước lớn ròng hiu quạnh khúc sông sâu. Thôi lỡ làng rồi duyên phận tằm dâu, em đã sang ngang còn đâu mà mong đợi. Tình đã vỡ tan theo mây bay gió thổi, biết đến bao giờ gặp lại cố nhân ơi!
NGỰA Ô NAM
Con nước buồn theo ba ngã chia phôi, tình tôi đó cũng chảy xuôi về ba ngã. Em hỡi em nơi phương trời xứ lạ.
Có bao giờ em thấu hiểu nỗi niềm… riêng
Của một người đã trọn dạ yêu em.
Ôi! một tình yêu ngọt ngào của lứa tuổi thần tiên
Còn trong trắng hồn nhiên
Từng sát cánh nhau những giờ tan học
Từng đón đưa nhau ước hẹn trao lời
Nhưng giờ đây em đã xa rồi
Dòng sông buồn con nước lững lờ trôi
Bến sông chiều hiu hắt một mình tôi
Em đã sang ngang về xứ lạ theo chồng
Tim tôi tan nát mảnh tơ lòng
Vẫn đợi chờ dù em không trở lại
Ôm nỗi buồn tê tái trên sông
Vọng cổ
Câu 5: Ơi! con sông quê ai đặt tên mà dễ thương dễ mến. Tôi đợi người dưng, người dưng không đến để chiếc xuồng con hiu quạnh bến... sông... chiều
Con sóng nhớ ai mà khua nhẹ mái chèo. Chiếc xuồng nhớ ai mà lắc lư trên sóng, tôi nhớ ai mà trong dạ ngổn ngang. Con sông Ba Hồ sóng nước vẫn mênh mang, ba dòng nước chảy thênh thang về ba ngã. Nhưng người tôi thương đã về nơi xứ lạ, bỏ lại khúc sông quê buồn bã dáng ai chờ
Câu 6: Hoa lục bình vẫn tim tím nở trên sông. Màu hoa tím thủy chung mang nhiều kỷ niệm. Nhớ khi xưa em và tôi trao ước hẹn, tôi ngắt cánh hoa này để tặng cho em. Em thẹn thùng ôm ấp cánh hoa xinh, rồi bẽn lẽn nép vào vòng tay ấm. Ôi phút giây yêu thương ngọt ngào say đắm, đọng mãi trong tôi năm tháng chẳng phai màu
Ba Hồ ba ngã sông sâu
Ngã ra Cầu Đúc ngã vào Ba Huân
Đôi lời nhắn với người dưng
Có thương người hỡi xin đừng phụ nhau
Ngày 27/01/2011
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…