TÌNH EM XỨ QUẢNG
Sáng tác nhạc: Trần Ngọc
Lời vọng cổ : Trần Việt Liêm
Nhạc
Anh về nơi xứ Quảng thăm người em phố Hội
Sông Thu Bồn con nước lững lờ trôi
Đường Chùa Cầu mưa buồn giăng ngập lối
Rừng thông xanh mưa thấm ướt bờ môi
Thương nhớ nhiều em yêu xứ Quảng
Làn môi hồng suối tóc xoã ngang vai
Bờ mi cong nhấp nhô thuyền Cửa Đại
Sóng dạt dào vang vọng tiếng thông reo
Vọng cổ
CÂU 1: Tôi về đây thăm lại đất Quảng Nam, thăm người em Phố Hội. Mười mấy năm cách xa nhớ thương vời vợi hình bóng người xưa vẫn ghi khắc mãi… trong … lòng
Tình đất, tình quê vẫn tha thiết mặn nồng. Đường Chùa Cầu chiều nay mưa rơi rả rích, từng giọt mưa buồn như thấm lạnh hồn tôi. Sông Thu Bồn con nước lững lờ trôi, phố vắng chiều nay tôi đứng đợi một người. Xa cách lâu rồi em có nhận ra không, giữa phố cổ mênh mông mưa chiều giăng ngập lối
CÂU 2: Tìm ở nơi đâu bóng hình em gái nhỏ, suối tóc xõa ngang vai, làn môi chúm chím nụ hoa hồng. Không biết em có còn đây hay đã bước theo chồng. Đếm bước lang thang một mình qua phố cổ, kỷ niệm xưa hiện về như nhắc nhở kẻ ly hương. Mười mấy năm trời tôi vẫn nhớ vẫn thương , quên sao được trong tim mối tình thơ dại. Nhớ lắm em ơi bờ mi cong nhấp nhô thuyền Cửa Đại, thương con sóng dạt dào vang vọng tiếng thông reo
Nhạc
Bao kỷ niệm mình bên nhau ước mơ chung đôi nhịp cầu
Nào ngờ đâu tuổi thơ ép vào trang giấy
Cuộc đời mộng mơ nhớ thương mùa phượng nở
Ngăn chia đôi bờ anh đứng chờ ngẩn ngơ
Da em trắng mịn màng hơn cát biển
Mắt em xanh như dòng nước Hàn Giang
Tình ta đẹp như vầng trăng soi sáng
Tên chúng mình lưu niệm Ngũ Hành Sơn
Vọng cổ
CÂU 5: Phố Cổ chiều nay một mình tôi lẻ bóng. Ngơ ngẩn nhớ thương rồi ngắm nhìn con sóng đang gợn chút tương tư trên mặt nước ..Thu… Bồn
Cơn gió nhẹ thoảng qua làm xao động tâm hồn. Mưa vẫn rơi, rơi hoài trên phố vắng, chút tâm sự buồn biết gửi gấm cùng ai. Tình yêu này tôi nguyện mãi không phai. Xin dành tặng cho em, cho những người con yêu Xứ Quảng. Năm tháng cách xa vẫn không làm tôi phai lảng, những nỗi nhớ niềm thương da diết ở trong lòng
CÂU 6: Lâu lắm rồi mới trở lại Hội An. Nhìn hoa phượng rơi gợi nhớ thời thơ ấu. Nhớ mối tình thơ đẹp như vầng trăng mười sáu. Nhớ đôi mắt em long lanh, dịu dàng như dòng nước Hàn Giang. Em đâu rồi để phố vắng thênh thang. Để tôi ngẩn ngơ đợi chờ trong vô vọng. Tuổi ấu thơ đã ép vào trang giấy mỏng chỉ còn lại nơi đây chút kỷ niệm đong đầy.
Thương nhiều lắm Quảng Nam ơi
Thương đêm Phố Hội tôi ngồi bên em
Nhớ nhe em
Tình ta đẹp như vầng trăng soi sáng
Tên chúng mình lưu niệm Ngũ Hành Sơn
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…