MẸ CỦA TÌNH NGƯỜI
Hùng Dũng
Nói Lối:
Ở nơi đó, có cây cầu bé nhỏ.
Nối đôi bờ, cho kẻ lại người qua.
Em nhìn xem, nước dưới kênh chảy lung linh.
Mẹ cho con, một góc trời xanh thẳm.
LÝ CÁI MƠN
Hàng dừa xanh ... tàn che bóng mát.
Ai đến quê tôi, bên dòng nước sông Hàm Luông.
Ghé vô thăm, làng quê nhỏ có tên Châu Bình.
Mẹ của tôi cả đời hy sinh.
Khi nước non bình yên.
Mẹ vẫn còn, bận bịu với đàn con....
VỌNG CỔ
Câu 1: Mẹ ơi! Tóc điểm hoa râm Mẹ mới có nụ cười thỏa nguyện, nhìn chiếc cầu nối liền hai xóm. kẻ lại người qua hớn hở.... Mừng.
Sung sướng trào dâng, quên gian khổ đời người ..
Ba mảnh đất dừa xanh không còn bom rơi đạn lạc, tay bắt mặt mừng ta xây dựng quê hương ..
Trong cảnh ngheo, cùng vượt mọi khó khăn, tinh thần Đồng Khởi vươn cao trong mọi con người.
Cho bông dừa luôn nở oằn sai, thoang thoảng hương bay khắp tận cùng đất nước.....
Câu 2: Thuở xưa mẹ tiễn chồng ra đi không trở lại, rồi đến những đứa con lên đường theo tiếng gọi để Mẹ sống buồn hiu trong mái lá cơ hàn
Chồng đi! Con đi, nào có ai trở lại quê nghèo ..
Thôi thì, bao nhiêu tình thương còn lại, mẹ dành cho những đứa con chiến đấu hôm nay ...
Mẹ đào hầm, dấu Cán Bộ, nuôi quân, làm giao liên chỉ điểm đánh đồn thù, bót giặc.
Sau những trận thắng, xa nhà ai cũng nhớ, được Mẹ dỗ dành qua câu hát ầu ơ ...
LÝ NĂM CĂN.
Rồi khi ... đất nước bình yên.
Mẹ vui, bên thảm mạ xanh.
Với những, mơ ước chân phương.
Tình quê, khắc sâu trong dạ.
Vòng tay, khao khát chờ mong.
Làm sao, xóa hết niềm đau.
Đất nước ngàn năm.
Sống trong an lành.
VỌNG CỔ
Câu 5: Ngày Giải Phóng thành công con cháu người ta quay về đoàn tụ. Còn Mẹ mở rộng vòng tay đón nhận tắm bằng Liệt sĩ, nuốt nước mắt vào tim cùng với bà con xây dựng đất Châu ... Bình.
Thương những người dân, manh áo không lành ..
Thương những đứa trẻ hằng ngày cắp sách, qua lại chiếc cầu tre lắc lẻo đong đưa ..
Mẹ hy sinh số tiền Liệt sĩ, Thương binh, để xây chiếc cầu nhỏ, nối liền hai ấp.
Mồ hôi, nước mắt nghĩa tình sâu đậm, kẻ lại người qua bớt gian khổ nhọc nhằn ..
Câu 6: Mẹ ơi!..Cuộc sống mới luôn từng phút đổi thay, nhưng người dân chưa thoát hết cảnh nghèo cơ cực.
Công ơn của Mẹ, chúng con chưa đền đáp, thì người lại hy sinh cho thế hệ mai sau.
Trọn đời chúng con ghi nhớ những công lao, mẹ nhai trầu cười bảo : Đã là dân phải lo cho nước.
Bởi muôn đời, mưa trên cao rơi xuống, cho cỏ cây, hoa lá được tươi màu ..
Tấm lòng của Mẹ như biển cả bao la,
Mong các con nên sống trọn tình cùng dân tộc.
Nhìn chiếc cầu xinh xinh nối liền hai ấp,
Chúng con tự hào về bà Mẹ Việt Nam.