NHỮNG SỢI TƠ LÒNG
Hà Nam Quang
Lý con sáo
Trong lao lung
Tâm trí Bác rối bời như tơ
Tơ lòng bậc hiền nhân
Được rút ra xếp lại thành vần
Trang nhật kí trong tù
Khao khát dành tự do ấm no
Thân ở trong lao trí vượt trời cao
Thương nước nhà trong cơn đảo điên
Bác rút tơ ghép nên vần thơ.
VC: Những vầng thơ hay những đoạn tơ lòng người yêu nước, khi nhà tù của ngoại bang cố trùm thêm bóng tối qua ngày…
1. Ngày hóa thành đêm đè nặng kiếp tù đày, song sắt nhà tù nhốt được người yêu nước, nhưng làm sao nhốt được trí đấu tranh. Mười ba nhà tù gướm máu dấu cùm chân, Bác vẫn lắng nghe hương hoa hồng kể chuyện. Lạc quan yêu đời để nuôi dưỡng lòng tin, ơi những vầng thơ kết từ tơ lòng nhân ái.
2. Nghìn dặm băn khoăn hồn nước cũ
Muôn tơ vương vấn mộng sầu này
Ở tù năm trọn thân vô tội
Hoa lệ thành thơ tả nỗi này.
Những sợi tơ nối tháng nối ngày, những sợi tơ lóng lánh trong ngục tối, xuyên qua khe cửa trở về quê. Ngày đi bạn tiễn đến bến sông, hẹn bạn về khi lúa trổ đồng. Nay lúa gặt xong cày đã sắp, quê người tôi vẫn chốn lao lung.
Thơ: Mười ba nhà tù hai năm xa xứ Từng đoạn tơ lòng chắp nối thành thơNgười ngắm trang soi ngoài cửa sổ Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ
VC: Một trăm mười bốn bài thơ giăng tơ trong nhật kí, Bác tự dưỡng nuôi trí lớn giữa lao tù…
5. Những vầng thơ thương nước thương người. Ngâm thơ ta vốn không ham, nhưng vì trong ngục biết làm sao đây. Ngày dài ngâm ngợi cho khuây, vừa ngâm vừa đợi đến ngày tự do. Ngày tự do cháy bừng trong khao khát, sáng ngời trang nhật kí trong tù.
Lý con sáo
Trong lao lung
Tâm trí Bác rối bời như tơ.
Tơ lòng bậc hiền nhân
Được rút ra xếp lại thành vần.
Trang nhật kí trong tù
Khao khát dành tự do ấm no
Thân ở trong lao trí vượt trời cao
Thương nước nhà trong cơn đảo điên
Bác rút tơ ghép nên vần thơ
6. Những sợi tơ lòng cuộn dòng nhật kí, nhật kí vào thơ nở giữa lao tù, đối diện với gian nan vẫn lạc quan nhân ái, Bác tự khuyên mình câu thơ chở niềm tin.
Ví không có cảnh đông tàn
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân.