NƯỚC MẮT CHẢY XUÔI
Dương Kinh Thành
Ngâm:
Phải chi hồi đó má rầy la con
Hay phải đánh roi đòn khi đúng chuyện
Má cứ yên dạ rằng đó là tất cả yêu thương
Để trái tim xế chiều hôm nay tím bầm màu nắng úa.
Phải rồi! má nhớ hồi nhỏ mỗi lần, năn nỉ con uống sữa.
PHỤNG HOÀNG
9/ Ly sữa giận hờn con tạt vào người
Áo má ướt hết con hả giận. Má lại ỷ ôi
10/ Và bao dỗi hờn khác ở tuổi thơ
Như chiếc áo dính mực đầy, má giặt còn sót, con nói “Ẩu quá đi thôi”
11/ Để rồi hôm nay, con lớn lên với niềm kiêu hãnh lẫn xem thường.
12/ Má tưởng như mình là người dưng nước lã, con xối xã không ngại ngần, lúc nào cũng xem như má như chướng gai.
VỌNG CỔ
Câu 1: Buồn quá tối nay khi má ngồi viết ra những dòng này cho vơi bớt niềm tủi hận. Thì từ trong phòng ngủ con vọng ra tiếng sân si rằng: “Có gì để sáng viết, má có bận bịu gì đâu mà thức đêm hôm cho hao tốn điện ở trong … nhà.
Má lầm lủi làm theo không một tiếng phiền hà.
Lời con nói khiến má nhớ lại mỗi lần con học thì đêm tối, trên bàn viết và khắp nhà đều đèn điện sáng choang. Lại thêm cây quạt nhỏ để dưới chân bàn để xua muỗi cho con, con học đến đâu má thức đến đó (-) Còn lo sợ cho con lỡ ốm đau vì lo học, giờ lời nhắc kia đâu phải vì con đã biết nỗi lòng của má.
Dặm: Chứ ầu ơ: má cưng con như trứng. má hứng con như hoa
Nhẹ tay-lời nhỏ-lớn lên con đi xa má rầu
Giàn bầu mùa nắng, giàn mướp mùa mưa
Hai tay ấm lạnh… ờ
Hai tay ấm lạnh, mà chưa vừa thương con.
Câu 2: Đứa con gái duy nhất trong nhà lại là út, nên nghiêng hẳn yêu thương dành cho con chẳng chút so bì. Chỉ cần một tiếng khóc của con, má vội đến ngay bỏ hết việc đang làm. Hơi sổ mũi ấm đầu má lo sốt vô, huống là khi con sài đẹn khó thở ho hen. Con đòi cái gì má cũng nhất quyết chìu theo, bắt các anh con đúng sai gì cũng nhường nhịn (-) Chìu chuộng lặng thinh má nói đó là bổn phận, các anh chưa dám một lần nộ nạt hay đánh đau con.
NÓI LỐI (trên nền dựng Văn Thiên Tường)
Cũng hồi nhỏ, nhìn vô tranh vẽ
Con hỏi má thỏ thẻ bên tai:
“Con cò sao ốm nhách cả hai chân
Cái mình nhỏ xíu lại trắng ngần màu lông?”
Má nói: “Tại nó chẳng ở không,
Mắc lo gánh gạo nuôi chồng, nuôi con
Nên nó ốm, cơ thể hao mòn,
Và nước mắt lo toan nhuộm trắng màu lông của nó.”
XẾ XẢNG
Rồi mỗi ngày con mỗi … lớn, với thời gian.
Má sung sướng nhìn con quên hết nhọc nhằn
Giành hết phần bếp núc, quết lau
Ba con rầy la: “Con gái, phải dạy việc nhà”
Má nhìn bàn tay mình tự nhủ với làn da
Dẫu sao cũng đã xấu già
Để cho con giữ vẻ đẹp với người ta.
VỌNG CỔ
Câu 4: Rồi lớn lên con đỗ đạt thành danh lấy chồng xứng đáng. Má lại sợ con về làm dâu vụn về thêm nhọc nhằn công cáng. Nên cố năn nỉ cho hai vợ chồng con về ở chung lo bảo bọc cán đáng hết mọi việc lẻ trong … ngoài.
Không một chút tính toan hay suy nghĩ dông dài.
Má đã già ba mất sớm các anh con lập gia đình mỗi người mỗi xứ, con đi làm ở nhà má lo hết cả chăm sóc hai đứa cháu ngoại dể thương. Vậy mà dường như con vẫn chưa hài lòng, mới hôm qua ừ mới hôm qua xót ruột với cái áo má ủi dùm con chưa kỷ. Con nói rất xa làm như trong nhà không có má, rằng: “Không biết ở đó làm gì?”
Câu 5: Cũng như bữa nay chồng vợ con cái dắt nhau đi ăn uống, đưa tiền chợ cho má hai chục ngàn đồng. Dặn đi dặn lại, hãy mua sao cho vừa khít đồng tiền. Cơm nguội hết rồi; Thôi: chịu bụng đói meo đi chợ, cái giỏ xách chưa có gì mà sao nghe nặng với nỗi đau. Ôi má không thể mường tượng đến thế nào, cái ngày má sẽ khóc vì còn lòng dạ nào tệ bạc hơn (-) Đứa con gái ngày xưa má không để cho nó khóc, giờ nước mắt tủi thân má tràn ngập trong lòng.
Dặm: Ơ …Đói lòng ăn hột chà là
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già mỏn hơi
Ơ … Má ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc, hái rau má nhờ…
Câu 6: Hối đó má đâu ru con những lời này. Để sáu mươi tuổi rồi trái tim má vẫn vẹn nguyên, nhưng trái tim con lại khuyết mòn lý trí. Thôi cũng tại má buông ngày tháng ra đi, ờ phải rồi phải chi ngày ấy. Mà mèn ơi! Thời gian lại cứ đi ngược với ước muốn mình, má đã dạy con sống vô tình cho chính má. Vậy đó, mà còn lại căn nhà này không dám đuổi các con đi, để má an thân và có của dưỡng thân già.
Sợ đi rồi các con sẽ phải vất vưởng ra sao
Ôi ! má mãi mãi là bà mẹ sai lầm liên tục
Cho đến cuối đời sai lầm không kết thúc
Vì “Nước mắt không bao giờ chảy ngược” con ơi./.