QUÊ TÔI
Thơ: Song Hồ
Vọng cổ: Giang Tuyền
Nói lối
Quê tôi nghèo có những đứa trẻ mồ côi
Đứa mất cha , có đứa không còn mẹ
Ngâm thơ
Quê tôi nghèo tôi cũng chẳng giàu sang
Chỉ có trái tim mang dòng máu đỏ
Vọng cổ
1. Theo nước lắc lư chòng chành xuồng ba lá. Chiếc xuồng con đưa tôi về thăm chốn cũ hay ngược thời gian tìm kỷ niệm những năm............. nào.
Rẫy mía vườn tiêu như lần lượt gọi chào.
Đây bến cũ một chiều tôi xa xứ, ôm ấp mãi trong lòng tiếng hò cô gái chân quê.
Đường về thôn ngoằn ngoèo qua bao thửa ruộng, cây cầu khỉ bắc ngang đám bông súng lục bình.
Cũng ở chốn nầy tôi nhớ lại ngày xưa, cha tiễn đưa tôi giã từ làng quê cũ.
2. (nghỉ 4 nhịp)
Hò.... ơ.... Bao giờ bánh đút có xương ( 8 nhịp )
Mấy đời mẹ ghẻ ...... Hò.... ơ… mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng. (12 nhịp)
Câu ca dao như những lời cay đắng, dì của tôi phải cam chịu cả cuộc đời......
(+ +) Về ở với cha khi mẹ tôi đã không còn.
Gồng gánh nuôi chồng thương con như ruột thịt, hạnh phúc khi con cười buồn khổ lúc con đau.
Quê hương tôi đồng ruộng mênh mông, sớm nắng chiều mưa người dân một đời lam lũ.
Mười năm xa quê lòng tôi mang bao ấp ủ, mong ước một ngày làm rạng rỡ đất phù sa.
Lý Năm Căn
Mười năm ra chốn phồn hoa
Chiều buông nghe vắng câu ca
Tiếng hát thân quen của ba
Lời ru ngọt ngào của mẹ
Trời khuya mưa buốt lạnh căm
Nào đâu so sánh bằng (-)
Đêm thâu con đốt đèn (-)
Theo ba giữa đồng sâu.
Vọng cổ
5. Phố lạ người đông nhưng vẫn thiếu hương vị ấm nồng của nhà tranh vách lá. Tôi thèm được nghe anh trai nhà quê ca bài Vọng Cổ nhớ ánh trăng soi trên mặt nước êm …….. đềm. (+ +) Nhớ những chiều quê với tiếng sáo dập dìu.
Bao kỷ niệm nên thơ đã theo vào giấc ngủ, một sáng thức dậy bàng hoàng mười năm vụt trôi qua.
Áng mây buồn nào chợt kéo vội qua đây, sao tôi cứ ngỡ khói lam chiều của làng quê năm cũ.
Tiếng hò ru con giữa đêm trường vắng lặng, hay tiếng của dì tôi thao thức đợi con về.
6. ( nghỉ 4 nhịp)
Mạnh Lệ Quân
Đêm cô quạnh
Phố buồn chìm vào vắng lặng
Nhớ quê hương cách biệt
Tôi vẫn thường hoài vọng
Mong một lần trở lại
Ngắm nhìn bến xưa con đò
Làng quê tôi
Những chân tình thật thà.
(về vọng cổ)
Tôi đã trở về đứng giữa đồng sâu, ôm gió vào lòng nghe mầm xanh vương trong nắng.
Quê tôi nghèo tôi cũng chẳng giàu sang, chỉ có mỗi trái tim mang dòng máu đỏ.
Mang nỗi khát khao niềm ước mơ bé nhỏ, cho hoa trái quê hương được rực rỡ muôn màu…..
Quê tôi dẫu nghèo nhưng chẳng chốn nào đẹp hơn,
Người dân quê lam lũ, nhưng hiền lành chơn chất.
Ai đã lớn lên từ bờ ao ruộng lúa,
Mới hiểu được cuộc đời có hai tiếng QUÊ TÔI.