HOA HỒNG THÁNG BẢY
Giang Tuyền
Nói lối
Trời chiều nay mây xám nỗi buồn tênh
Cơn mưa bụi hắt hiu niềm thương nhớ
Tháng bảy Vu Lan, Mùa Báo Hiếu
Nhớ quê xưa mẹ chờ đợi tin con
Lý Chiều Chiều
Đường chiều…
Ngõ vắng một mình con
Nơi trời xa
Lắng nghe chuông chiều trong gió
Nhớ ra Vu Lan đã về
Con nhớ thương mẹ nhiều
Nhưng làm sao về quê xưa
Xin lên đốt hương thăm Chùa.
Vọng cổ
1. Tháng bảy mưa ngâu có phải sông Ngân đàn quạ đen đã bắt cầu Ô Thước. Sao chốn dương gian không ai nối liền hai xứ đất khách với quê hương cho con về thăm mẹ chốn quê………… nhà.
Mỗi mùa Vu Lan là tuổi mẹ thêm nhiều.
Mãi quây quần với chén cơm manh áo, khi con đến Phật đường thì vắng vẻ chẳng còn ai.
Trước sân chùa còn sót lại cánh hoa rơi, màu đỏ thắm chứa chan tình yêu mẹ.
Người ta hững hờ khi có mẹ chăm lo, nên cánh hoa hồng không cần cài lên áo.
2. (nghỉ 8 nhịp)
(nói) Mình thiếu tình thương nên tìm nhặt cánh hoa rơi của những người đang hạnh phúc trong tình yêu cha mẹ.
(về vọng cổ) Có phải chăng là trớ trêu con tạo, dành cho những ai không quý trọng chân tình…
Vì thuở còn thơ con thường trách mẹ mình.
Những đua đòi vẩn vơ vì kém thua bè bạn, mà không hiểu nỗi đoạn trường trong cuộc sống hàn vi.
Lo cho các con cắp sách đến trường, khi làm cha mẹ sau này con mới hiểu.
Nhưng còn đâu những tháng ngày gần gũi, cho con được một lần đền đáp thâm ân.
Nam Ai - mái 1
1. Một đêm….buồn..
Nơi xứ lạ, được tin cha qua đời.
2. Lòng đau đớn rã rời__
Thương nhớ mẹ nơi xa__
3. Xế chiều đếm những ngày qua
Mong con trở lại quê xưa
4. Ôi núm ruột thâm tình
Giờ đôi ngã đôi nơi__
5. Mẹ ơi! Cách trở__
Xa xôi__ con không thể quay về
6. Lạy trước mộ cha già__
Xin đốt nén tâm hương__
7. Mỗi năm tháng bảy
Mùa Vu Lan lại về
8. Con chỉ biết nguyện cầu_
Mẹ chốn ấy được bình an__
Vọng cổ
5. Nâng niu cánh hoa hồng nơi sân chùa vắng vẻ. Một tình mẹ đã phôi phai nhưng màu hoa còn đó, dù ai kia đang hờ hững vô…. tình.
Con xin cài lên trang trọng giữa tim mình.
Như chuộc lại những lỗi lầm từ thuở bé, dù biết đã muộn màng chẳng giúp được gì hơn.
Nhưng lòng cũng nghe an ủi đôi phần, cảm thấy đôi mắt mẹ luôn nhân từ che chở.
Lòng của mẹ vẫn bao la rộng mở, dù đứa con đã lạc lối sai đường.
6. (Trăng Thu Dạ Khúc)
Giữa… nơi xứ lạ
Chiều nay nghe nhớ thương
Đây cánh hoa hồng
Như đấng sanh thành
Ngày nay trên áo thắm tươi
Hơn bao vẻ đẹp ngàn hoa trên thế gian
(về vọng cổ) Cơn mưa chiều vẫn day dứt không thôi, thêm thấm thía nỗi niềm thương nhớ.
Nhớ bát canh rau ấm tình quê hương cũ, những ngày mưa rơi bên mái lá tiêu điều….
Nay mùa Báo Hiếu Vu Lan
Chạnh lòng nhớ mẹ đôi hàng lệ rơi
Công ơn dưỡng dục cù lao
Trọn đời con nguyện khắc vào trong tim